Cần bán Trang trí văn phòng làm việc tạo không gian lí tưởng thietkevanphongpro

Thảo luận trong 'Văn phòng làm việc' bắt đầu bởi noithattonghop1, 4/5/18.

  1. Tỉnh/Thành:

    Hải Phòng Nam Định Thái Bình
  2. Tình trạng:

    Khác( mô tả)
  3. Giá bán:

    0 VNĐ
  4. Điện thoại:

    0975266785
  5. Địa chỉ:

  6. Thông tin:

    4/5/18, 11 Trả lời, 332 Đọc
  1. noithattonghop1

    noithattonghop1 Member

    Tham gia:
    26/1/18
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $59,855.01
    Trang trí phòng làm việc công sở tạo không gian lí tưởng

    Trang trí văn phòng làm việc tạo khoảng không gian lí tưởng đưa đến cho bạn cái nhìn mới về phòng làm việc công sở công sở cao cấp,chuyên nghiệp và nổi bật nét đậm cá tính công ty.

    Trang trí phòng làm việc công ty không chỉ là đơn giản là sự chọn lựa những đồ dùng trang trí đẹp mắt hay bài trí chúng thật nhiều mà nó là cả các bước nghiên cứu và phân tích dựa trên nhiều tính chất liên quan mật thiết tới ngành nghề kinh doanh của doanh nghiệp. mặc dù dù cho có áp dụng những tiêu chuẩn thiết kế nội thất văn phòng làm việc thế nào đi chăng nữa thì vẫn phải đảm bảo không hề thiếu các tiêu chí đẹp – thuận lợi – cao cấp. Từ đó tạo ra một môi trường làm việc thông thoáng chuyên nghiệp và có giá trị thẩm mĩ cao. Một phòng làm việc công ty đc trang trí bắt mắt không chỉ phương tiện tiếp thị truyền thông media hiệu quả mà còn giúp khơi dậy nguồn cảm giác sáng tạo trong những công việc của nhân viên. Đồng thời biểu thị sự kinh nghiệmtăng giá trị của doanh nghiệp trên thương trường. Vậy làm như thế nào để trang trí phòng làm việc công sở tạo không gian lí tưởng thì mời bạn đọc tìm hiểu thêm bài viết này và tìm ra cho chính bản thân mình giải pháp thiết kế phù hợp nhất nhé!
    [​IMG]
    Trang trí văn phòng tạo khoảng không gian lí tưởng đột phá thương hiệu công ty bạn từ đó nâng cấp Hình ảnh công ty đáng chú ý.

    Cách trang trí phòng làm việc tạo không gian lí tưởng

    môi trường làm việc công sở thường nối sát mật thiết với những dòng thiết bị máy móc phòng làm việc và cả những xấp sách vở giầy cộp làm khoảng không gian làm việc của bạn trở nên tù túng và thật bó buộc. chính vì như thế việc trang trí phòng làm việc công sở tạo khoảng không gian lí tưởng là thực sự cần thiết. những vật phẩm trang trí thay đổi không gian phòng làm việc công sở bạn trở nên sinh động hơn rất nhiều đồng thời còn tăng lượng khách hàng đáng chú ý nếu như khách hàng lựa chọn đc phù hợp phương án bài trí nội thất văn phòng.
    [​IMG]
    Sử dụng các vật phẩm trang trí thẩm mỹ và nghệ thuật giúp cải thiện Hình ảnh của C.ty đáng kể và tạo hứng thú cho nhân viên trong thời gian làm việc.

    tại sao bạn không nghĩ đến việc bài trí cho phòng làm việc của bản thân mình bằng các bức tranh tươi vui với thiên nhiên sinh động. Chúng chắc rằng sẽ khởi tạo một không gian làm việc trọn vẹn lí tưởng giúp tăng cảm giác trong các việc và giá trị thẩm mĩ cho văn phòng làm việc bạn lên quá nhiều.

    Thiết kế ánh sáng điện cao cấp cho phòng làm việc của bạn cũng là một phương án tuyệt đối hoàn hảo mà được nhiều doanh nghiệp lưu tâm. Nhiều phân tích cho biết ánh sáng thiết kế hợp lí sẽ nâng cấp chất lượng công việc đáng kể. nhân viên của bạn được làm việc trong môi trường thiên nhiên không thiếu ánh sáng sẽ giúp đạt hiệu suất cao trong các việc, hơn thế nữa môi trường tự nhiên ánh sáng không thiếu thốn tạo ĐK tốt cho thị giác của nhân viên.

    Một phòng làm việc sử dụng kính cường lực chống va đập không chỉ là làm không gian trở nên thông thoáng hơn mà còn gia phần tinh tế và sắc sảo lên không ít. Tạo được sự thoải mái và dễ chịu cho chuyên viên trong tiến trình làm việc là chìa khóa để tạo ra chiến thắng trong công ty bạn. Chính bởi ý thức làm việc cao sẽ giúp thúc đẩy năng suất công việc đáng kể từ đó tạo nên đc các ý nghĩ hoàn hảo và tuyệt vời nhất góp phần bứt phá công ty bạn.

    Nguồn http://thietkevanphongpro.com/trang-tri-van-phong-tao-khoang-khong-gian-li-tuong/
  2. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    2,489
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $38,273.25
    taxi tải thành hưng Anh không biết bắt đầu từ đâu và nói như thế nào, chỉ biết xin lỗi em, người vợ cũ của anh. 4 năm qua em đã một mình vất vả chăm sóc con, còn anh quá sai. Hơn 4 năm yêu em và 7 năm là vợ chồng, em đã vì anh chịu bao vất vả, chịu cưới khi trong tay anh chưa có gì, chịu cùng anh ở trong căn phòng trọ tồi tàn, chịu bao thiệt thòi để anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Đáng lẽ anh đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, 3 đứa con ngoan nhưng anh lại ngoại tình. Anh ép em ly hôn để đi theo tiếng gọi tình yêu đích thực, mặc em van xin gào khóc, mặc em một mình ôm 3 con nhỏ, đứa lớn nhất học lớp lá đứa nhỏ nhất gần 1 tuổi. Em trầm cảm đến tiều tụy, chỉ còn da bọc xương.

    Ngày ra tòa anh vui mừng vì được tự do, còn em ôm 3 con rời tòa trong nước mắt, thế mà anh vẫn lạnh lùng không nhìn tới em. Anh để lại nhà cho em (vì 95% tiền ngôi nhà đấy là bố mẹ cho vợ chồng mình sau cưới 2 năm). Ly hôn xong, anh vui với cuộc sống bên người mới, vẫn chu cấp đủ tiền theo tòa án quy định. Còn em cho thuê lại nhà cũ và ôm 3 con thuê nhà mới để bắt đầu lại từ đầu. Em gửi con, xin việc làm, anh không biết được những vất vả sau khi ly hôn mà em gánh chịu một mình. Khi anh có bồ, bố mẹ không ủng hộ và đứng về phía em. Để bố mẹ chấp nhận người mới, anh đã bịa chuyện nói không tốt về em. Từ đứng về phía em, bố mẹ và em gái anh đã quay lưng lại và sỉ vả em. Em chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    4 năm qua rồi anh biết nỗi đau trong em vẫn còn, em vẫn hận anh. Mỗi lần anh thăm con, cứ nhìn thấy anh là em gào khóc. Anh phải làm sao đây? Anh biết em hay đọc mục Tâm sự nên viết ra chỉ mong em cho anh được bù đắp khoảng thời gian 4 năm qua.
  3. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    2,489
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $38,273.25
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
  4. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    2,489
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $38,273.25
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
  5. thanhhung33

    thanhhung33 Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    936
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,677.76
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
  6. thanhhung33

    thanhhung33 Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    936
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,677.76
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
  7. vanchuyen77

    vanchuyen77 Member

    Tham gia:
    3/4/18
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $5,472.80
    taxi tải thành hưng Vợ chồng tôi sinh được 2 cô con gái, sống tại TPHCM. Con lớn đã học xong đại học, con thứ đang học năm thứ 2. Tôi 53 tuổi, lớn hơn vợ 4 tuổi. Đã lâu rồi tôi có ý định sinh thêm một đứa con trai, nhưng vì điều kiện công việc không cho phép tôi sinh thêm con thứ 3.

    Thời gian gần đây, tôi đi công tác ngoài tỉnh có quen một cô bạn gái kém 19 tuổi. Cô ta chưa lập gia đình nhưng có một đứa con 9 tuổi. Đây là kết quả mối tình sau khi cô ta học xong đại học. Bạn gái tôi ở vậy nuôi con cho đến giờ. Cô ta yêu tôi tha thiết, và tôi cũng vậy. Tôi đã nói dối bạn gái rằng mình đang độc thân và không cho cô ta biết mình đã có vợ và 2 con gái. Do tính chất công việc, một tháng chúng tôi có dịp gặp nhau 2, 3 hôm. Nhiều hôm cô ta xin nghỉ làm ở công ty để gặp tôi dù khoảng cách xa 200 km. Cô ta mong có một đứa con với tôi và làm đám cưới.

    Hiện nay bạn gái tôi đã mang bầu được một tháng. Cô ta muốn tổ chức một đám cưới nhỏ để gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đến chung vui. Tôi hơi lo lắng vì không biết phải làm sao. Tôi có nên nói sự thật với vợ và cô bạn gái hay không? Không nói ra tôi sợ sau này mọi người sẽ biết. Mong chuyên gia và độc giả cho ý kiến giúp tôi. Xin cảm ơn. http://chuyennhathanhhunghanoi.com
  8. vanchuyen77

    vanchuyen77 Member

    Tham gia:
    3/4/18
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $5,472.80
    taxi tải thành hưng Chào anh, chồng cũ! Không phải mình em thích chuyên mục này, anh cũng thường đọc đúng không? Chắc anh viết tâm sự này trong trạng thái hơi say. Anh có biết tại sao mỗi lần gặp anh em lại gào khóc không? Vì thấy anh là em thấy những ngày tháng kinh hoàng nhất hiện về. Em từng nói nếu có ngày hết yêu, anh hãy nói, chúng ta chia tay một cách văn minh nhất, để tránh tổn thương cho mình và các con. Ngày anh có bồ, em như rơi từ trên cao xuống vực thẳm. Để làm em nản và ngoan ngoãn ký vào tờ giấy ly hôn, anh đã rất tàn nhẫn, về nhà chửi em không nguyên nhân, đánh em mà em không biết lý do mình bị đánh. Anh vu khống em với ba mẹ anh những gì anh còn nhớ không?

    Em không giận ba mẹ anh, chỉ buồn là sao tình người lại mong manh đến vậy, vài lời nói tất cả có thể trắng thành đen. Ngày ra tòa, mặc cho em ôm 3 con gào khóc dưới cái nắng tháng 6 chói chang, anh lạnh lùng đến đáng sợ. Em bị trầm cảm nặng phải vào viện tâm thần điều trị, may có bố mẹ em từ Hà Nội vào giúp trông con và luôn bên cạnh động viên, còn có những người bạn tốt nữa. Em dần hồi phục, gạt tất cả đau buồn sang một bên để bắt đầu lại ở tuổi 33. 7 năm ở nhà kiến thức của em đã rơi vãi, giờ phải vừa học, vừa làm, vừa chăm con. 4 năm qua con bệnh, con đau, cấp cứu, anh ở đâu vậy? http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Anh đang bận đưa bồ đi du lịch nước ngoài, bận check-in những nhà hàng sang trọng nhỉ? 4 năm qua em đã học thay anh để trở thành người bố tốt, ban ngày em đóng vai bố, ban đêm em trở về đúng nghĩa một người mẹ, ôm ấp vỗ về cho con ngủ. 4 năm gia đình anh chưa một lần hỏi thăm đến 3 đứa cháu nội mặc dù sau ly hôn động thái của em là vẫn đưa con về thăm ông bà 3 lần, bởi em nghĩ trẻ con không có lỗi. Giờ anh bù đắp gì cho em? Bù đắp bằng lời đề nghị như ép em tháng 9 tới ra tòa và anh nhận nuôi 2 con, để em bớt gánh nặng? Chẳng phải năm nay chị bồ của anh tròn 40 tuổi, 4 năm qua chị ấy vẫn không đẻ con cho anh à? Hay em nghe người ta nói mẹ anh và chị ấy đã chửi nhau chẳng ra gì?

    Anh chán "ngôi nhà" mà anh từng tuyên bố đó là tình yêu đích thực rồi đúng không? Tình yêu đích thực của anh đã ly hôn, khác ở chỗ là con của chị ấy để cho chồng cũ nuôi nên mới có điều kiện để chia sẻ, vỗ về anh; đâu giống như em chỉ biết cắm mũi vào cơm áo bỉm sữa. Anh đã là phó giám đốc dự án của một tập đoàn xây dựng, có nhà, có tình yêu đích thực, xin anh những lúc say đừng gọi em nói những lời thương nhớ. Giờ 4 mẹ con em sống cùng nhau rất vui vẻ, hạnh phúc, mỗi sáng thức dậy bọn nhỏ giành nhau ôm mẹ và xem ai là người yêu mẹ nhất, tối được nghe bọn nhỏ líu lo hát cho mẹ nghe bài hát về ngôi nhà hạnh phúc. Anh thấy đấy, anh đã không còn chỗ trong ngôi nhà của 4 mẹ con em nữa rồi.
  9. vanchuyen77

    vanchuyen77 Member

    Tham gia:
    3/4/18
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $5,472.80
    taxi tải thành hưng Tôi và cô ấy quen nhau năm 2011. Đến 2016 tôi đi nghĩa vụ quân sự, đi được hơn một tháng cô ấy đã bỏ tôi theo người khác. Trong lúc quen người kia, cô ấy vẫn lén tạo nick mới để âm thầm nhắn tin với tôi, một phần hỏi thăm tôi, một phần trách tôi không bằng người cô ấy đang quen và khoe nhiều thứ lắm.

    Đến 2018 tôi xuất ngũ, cô ấy hẹn đi chơi và lúc đó tôi biết hai người họ chia tay rồi. Cô ấy muốn quen lại, nói giờ thương tôi nhiều lắm, bên người kia cô ấy không có cảm giác gì. Giờ tôi phải làm sao? Tôi như đứng ở giữa và rất phân vân. Còn vấn đề nữa là tuy chúng tôi đã quen nhau lâu như vậy nhưng cô ấy luôn từ chối quan hệ với lý do để khi cưới nhau đã. Tôi nên tiếp tục hay dừng lại? http://chuyennhathanhhunghanoi.com
  10. vanchuyen77

    vanchuyen77 Member

    Tham gia:
    3/4/18
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $5,472.80
    taxi tải thành hưng Tôi và cô ấy quen nhau năm 2011. Đến 2016 tôi đi nghĩa vụ quân sự, đi được hơn một tháng cô ấy đã bỏ tôi theo người khác. Trong lúc quen người kia, cô ấy vẫn lén tạo nick mới để âm thầm nhắn tin với tôi, một phần hỏi thăm tôi, một phần trách tôi không bằng người cô ấy đang quen và khoe nhiều thứ lắm.

    Đến 2018 tôi xuất ngũ, cô ấy hẹn đi chơi và lúc đó tôi biết hai người họ chia tay rồi. Cô ấy muốn quen lại, nói giờ thương tôi nhiều lắm, bên người kia cô ấy không có cảm giác gì. Giờ tôi phải làm sao? Tôi như đứng ở giữa và rất phân vân. Còn vấn đề nữa là tuy chúng tôi đã quen nhau lâu như vậy nhưng cô ấy luôn từ chối quan hệ với lý do để khi cưới nhau đã. Tôi nên tiếp tục hay dừng lại? http://chuyennhathanhhunghanoi.com
  11. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    2,489
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $38,273.25
    taxi tải thành hưng Sáng nay, trong lúc cao hứng, tôi đăng lên trang cá nhân bức ảnh con gái tôi đang chạy nhảy chơi đùa ở một góc xa tít trong bức ảnh, kèm vài dòng vui vẻ. Một người bạn của tôi vào bình luận đầy đồng cảm: “Làm mẹ, thì luôn có thể hy sinh mọi thứ vì con nhỉ?”. Tôi cười, không trả lời. Có lẽ bạn không biết, suốt những ngày dài trong hành trình làm mẹ của mình, tôi có thể cho con nhiều điều, rất nhiều điều, nhưng không bao giờ có cụm từ “hy sinh”.

    Trong thơ ca, sách truyện, phim ảnh, dường như luôn luôn vẽ nên hình ảnh người mẹ vĩ đại phải là người hy sinh cho con cái. Người ta ca ngợi điều đó như thể nó là một biểu hiện tuyệt đẹp của người mẹ mẫu mực, biết đặt con cái lên trên bản thân mình. Mức độ phủ sóng của hình tượng ấy thật lớn, đến nỗi ai ai cũng ngỡ rằng, và chắc chắn rằng một khi có con, mọi nhu cầu của bản thân bạn sẽ tan biến, chỉ còn lại nhu cầu của đứa con. Khi ấy, bạn không còn là một người phụ nữ đơn thuần, một người phụ nữ với đam mê và những niềm vui của riêng mình, mà chỉ là một người mẹ, một người mẹ luôn phải hy sinh.

    Nhưng liệu đã có ai tự hỏi, liệu những đứa con của những người mẹ luôn hy sinh ấy, chúng có thực sự hạnh phúc? Chúng ta ngỡ rằng mình hy sinh cho con, sống một cuộc sống mà bản thân mình chỉ là cái bóng mờ nhạt, và con cái mới là trung tâm của vũ trụ, để chúng có thể hạnh phúc. Nhưng sự thực có phải như vậy?

    Một người mẹ tốt không phải cứ hy sinh cho con cái. Ảnh: I.T
    Một người mẹ tốt không phải cứ hy sinh cho con cái. Ảnh: I.T
    Từ trước khi được làm mẹ, tôi đã gặp chẳng ít những người mẹ đau khổ, luôn tự hỏi một câu: Tại sao mình đã hy sinh cho con tất cả, mà vẫn chẳng thể có được đứa con như mình mong muốn? Đứa con ấy có thể đã hỗn hào với mẹ, có thể đã cưới người vợ không hợp ý mẹ, đã lựa chọn một nghề nghiệp mà người mẹ kịch liệt phản đối, đã lựa chọn một cách sống mà người mẹ luôn luôn ngăn cản. Dù người mẹ từng hy sinh bao nhiêu, đến cuối cùng, cô vẫn chẳng thể “nặn” cho con một cuộc sống do cô từng vẽ ra, “nặn” ra những đứa con như cô từng tưởng tượng.

    Một khi đã hy sinh, tức là đã bắt đầu áp đặt và kỳ vọng. Dù ta nói rằng ta hy sinh cho con cái vô điều kiện, nhưng trong thâm tâm, ta luôn mong sự hy sinh đó được đền đáp. Những người mẹ làm việc cật lực để có tiền cho con học trường tốt nhất, mời thầy giỏi nhất, cô kỳ vọng đứa con sẽ học hành giỏi giang. Người mẹ hy sinh công việc, từ bỏ việc gặp gỡ bạn bè, chăm sóc bản thân để chăm sóc con cái, cô kỳ vọng đứa con sẽ luôn nghe theo lời mình. Người mẹ nhẫn nhịn ở lại trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cô kỳ vọng đứa con sẽ lớn lên hạnh phúc và biết ơn mẹ vì đã giữ cho chúng một gia đình trọn vẹn…

    Khi đứa trẻ chẳng đạt được thành tích như mong muốn, khi chúng muốn lựa chọn một cách sống khác với những gì mẹ vạch ra, khi chúng muốn một gia đình thành thực với nhau hơn là thứ êm ấm giả tạo, sự kỳ vọng của những người mẹ sụp đổ. Cô thất vọng vì sự hy sinh mình bỏ ra bấy lâu nay cuối cùng thành vô nghĩa. Người mẹ không hạnh phúc, những đứa trẻ không hạnh phúc. Tại sao?

    Cách tốt nhất để nuôi dưỡng một đứa trẻ hạnh phúc chính là cho chúng một người mẹ hạnh phúc. Mà để hạnh phúc, người mẹ phải biết sống cho bản thân mình, ngay cả khi đã là một người mẹ. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Có bầu, sinh con, rồi cho con bú, những người phụ nữ hy sinh vóc dáng thon thả, cố sức ăn với ý nghĩ “vì con”. Con dần lớn lên, họ hy sinh thời gian thoa chút kem dưỡng, tập vài động tác yoga, bớt bộ váy đẹp, gặp gỡ bạn bè để cả cuộc sống xoay quanh vũ trụ mới là con. Nhưng thực ra, bạn đâu cần phải ăn hết mọi thứ thì con mới khỏe, bạn đâu cần phải ôm con cả ngày thì con mới vui, trẻ con cũng chẳng cần quá nhiều quần áo đẹp, cần đồ chơi đắt tiền… Cái bạn nên làm, chính là cân bằng vừa đủ, để cán cân giữa làm mẹ và làm chính bạn không ngả hết về một phía.

    Trẻ con không phân biệt được chiếc áo đắt tiền chúng mặc trên người có gì khác với chiếc áo ít tiền hơn, cũng chẳng thể giỏi giang hơn chỉ vì được học trường có học phí cao ngất ngưởng, nhưng chúng lại phân biệt rất rõ một người mẹ vui vẻ và một người mẹ cáu kỉnh, u sầu. Khi một người mẹ không nặng nề hy sinh, cô ấy vẫn có thể sắp xếp để sống cuộc sống của mình, vẫn có thể tự gây dựng những niềm vui nho nhỏ để tái tạo năng lượng cho một ngày mệt nhoài cùng con.

    Người mẹ vẫn được sống cuộc sống của mình, nên cô chẳng có lý do gì để bắt đứa con không được sống cuộc sống của nó. Nguồn năng lượng tích cực từ người mẹ sẽ dễ dàng truyền sang cho con, để chúng mỗi ngày được thức dậy trong sự vui vẻ của người mẹ, lớn lên bằng sự thanh thản không bị đè nặng bởi hai chữ “hy sinh”.

    Chẳng khó khăn, sai trái gì khi bạn đánh cắp một chút thời gian của con để tô diện thêm cho mình. Ảnh:I.T
    Chẳng khó khăn, sai trái gì khi bạn đánh cắp một chút thời gian của con để tô diện thêm cho mình. Ảnh:I.T
    Chẳng phải cứ hy sinh, bạn mới có thể làm mẹ. Không hy sinh, không có nghĩa là bạn bỏ bê con cái, không phải ích kỷ hay vô trách nhiệm. Chỉ cần dừng lại hít thở sâu một chút, suy nghĩ một chút, bạn sẽ nhận ra có những giây phút trong những giờ làm mẹ bận rộn, bạn có thể được sống cho riêng mình.

    Những đứa con hoàn toàn có thể tự chơi một mình trong khi mẹ chúng thảnh thơi ngồi uống cà phê hay tập vài động tác yoga để giữ vòng eo thon. Chúng có thể chơi cùng bố, vui vẻ vẫy tay tạm biệt khi mẹ có hẹn với bạn bè. Chúng có thể tự thu dọn bát đĩa để mẹ có thể yên tâm làm nốt việc, hay thi thoảng vui vẻ bằng lòng với chiếc pizza khi mẹ lên cơn “lười” chẳng thiết vào bếp. Chúng cũng chẳng cần được sửa soạn quá nhiều khi ra ngoài, để dành thời gian cho mẹ diện một chiếc váy đẹp, tô thêm một chút son. Hãy cứ bớt chút thời gian cho con để dành cho bản thân mình, tin tôi đi, sự vui vẻ hạnh phúc của bạn sẽ chỉ khiến những đứa trẻ thêm hào hứng.

    Hy sinh, điều đó thực sự không nên dùng trong bất kỳ mối quan hệ nào. Trẻ con cần được nuôi dưỡng trong sự nhẹ nhõm. Bằng việc chính bạn hạnh phúc, bạn sẽ truyền cho con mình nguồn năng lượng tích cực, để chúng biết cách tự tạo một cuộc sống vui vẻ và học được cách yêu bản thân mình. Đừng chỉ cho con tiền bạc dư giả, cho con bữa ăn ngon, cho con quần áo đắt tiền, đồ chơi xa xỉ… hãy cho con sự vui vẻ và hạnh phúc của bạn khi làm mẹ. Đó mới là điều đáng giá nhất mà bạn nên dành cho chúng mỗi ngày.
  12. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia:
    30/3/18
    Bài viết:
    2,489
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $38,273.25
    taxi tải thành hưng Hồng lấy Quân khi mới 25 tuổi. Ở thành phố lấy chồng độ tuổi đó còn được cho là sớm. Lấy xong, hai bên gia đình cho tiền mua một căn chung cư bậc trung khiến ai cũng ghen tỵ với cuộc sống của Hồng. Chính cô cũng cảm thấy mình hạnh phúc khi chồng không bắt Hồng sinh con ngay mà kế hoạch gần một năm để hai vợ chồng có thời gian đi du lịch cùng nhau.

    Sau một năm du hí khắp nơi, Hồng mang bầu. Từ hồi Hồng có em bé, mẹ chồng cô đã rậm rịch chuẩn bị để từ Thanh Hóa ra chăm cháu nội. Cả hai ông bà đều về hưu nên khá rảnh rỗi. Ngày Hồng lên bàn sinh, cả bố mẹ chồng nhanh chóng gói ghém đồ ra ở với con. Ông bà ngoại thấy thế cũng thấy mừng cho con mình bởi có ông bà nội ra đỡ đần. Hồng nghĩ có ông bà ở cùng hai mẹ con cũng đỡ được nhiều việc. Nhưng tất cả đều không như tưởng tượng của cô. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tuy đỡ đần vợ chồng Hồng được việc trông cháu nhưng bố mẹ chồng lại lắm yêu sách. Hồng sinh nở không đi làm nên tất cả chi tiêu đều trông vào lương của chồng. Lương của Quân tháng 15 triệu nhưng phải đưa cho ông bà nội 10 triệu để chi tiêu từ đi chợ đến bỉm của cháu. Ông bà tuy có lương hưu cả nhưng lại không xì ra một đồng nào, chỉ giữ khư khư để dành tiền đi du lịch. Lúc này, ông bà cũng chưa đòi hỏi gì mấy vì thương con trai. Nhưng đến khi hết 6 tháng nghỉ sinh, Hồng đi làm, lại thêm được 10 triệu vào tổng thu nhập thì ông bà mới hay có việc này việc nọ.

    Ngoài khoản đưa cho ông bà 10 triệu, thì thỉnh thoảng bà lại đặt mua hoa nghệ tây để uống cho khỏe, một tuần vào ngày nghỉ bà giao con cho vợ chồng trông rồi xin thêm tiền đi dưỡng da làm đẹp. Bố chồng thì lại tốn tiền mưa vợt với giày thể thao để đi tập hàng chiều.

    Chưa kể, cô em chồng đi làm bên Nhật trở về Việt Nam làm việc không có chỗ ở cũng chuyển đến nhà Hồng ở ké. Làm việc cho công ty nước ngoài nên cô em chồng đi làm từ sáng đến tối mịt mới về, đã thế, dù ở mấy tháng rồi mà chẳng thấy đưa cho Hồng đồng nào để chi tiêu. Thắc mắc với chồng thì sáng hôm sau mẹ chồng lại bảo với cô, em nó đi từ sáng sớm đến tối mịt có tốn gì đâu, chỉ thêm cái đũa cái bát ăn cơm buổi tối nên thu tiền của nó làm gì, với lại nó cũng đang dồn tiền mua chung cư nên chẳng mấy mà dọn ra đâu. Nghe mẹ chồng nói thế Hồng cũng đành ậm ừ cho qua chuyện.

    Nói là thế nhưng sống trong nhà đến cả năm rồi cũng chả thấy cô em chồng đả động gì đến việc ra ở riêng. Trong khi đó bao nhiêu khoản phát sinh khiến Hồng khá chật vật. Có thêm em chồng, căn hộ ba phòng ngủ phải lắp tận 3 cái điều hòa, hoa quả, đồ ăn cũng phải mua thêm cho đủ. Tốn đủ đường nhưng Hồng không dám nói nhiều. Tổng thu nhập của hai vợ chồng Hồng được 25 triệu mà hằng tháng đều hết sạch, chẳng để ra được đồng nào.

    Đến lúc con trai hơn hai tuổi đi học mẫu giáo thì Hồng phải chắt bóp chi tiêu. Từ dầu ăn, dầu gội đầu, sữa tắm, nước mắm, đồ dùng sinh hoạt Hồng đều phải chuyển sang dùng loại giá rẻ hơn một nửa. Cô cũng rút lại 5 triệu tiền đưa cho ông bà để chủ động việc chợ, từ chỗ thịt cá ê hề giờ cô chỉ mua một ít để nấu vào canh, xào vào rau cho đỡ tốn. Các khoản làm đẹp của bà mẹ chồng hàng tuần cô cũng cắt luôn với lý do dạo này làm ăn kém nên hết tiền.

    Thấy sự thay đổi của con dâu, bố mẹ chồng và em chồng Hồng bực ra mặt, nói mát nói mẻ đủ kiểu. Xong còn nói với cả Quân khiến anh lôi Hồng ra nói chuyện. Được dịp, Hồng xả hết nỗi bực dọc trong lòng. Quân đi làm về cứ đưa tiền mà không biết rằng Hồng phải sít sao chi tiêu thế nào, vất vả ra sao. Nhất là giờ con đi học, con phải tiền học phí, tiền học tiếng Anh… đủ thứ tiền phải chi. Lương hai vợ chồng một tháng 25 triệu mà chẳng để ra được đồng nào phòng khi ốm đau. Nghe vợ nói thế, Quân cũng đuối lý, nhưng vẫn bênh bố mẹ và em. Anh bảo với Hồng, có ông bà cơm nước, đưa con đi học cho đỡ được bao nhiêu, nhiều nhà phải thuê osin thì sao.

    Nghe tiếng vợ chồng cãi nhau, bố mẹ chồng cũng nhảy vào chì chiết Hồng, nhà người ta thì mời ông bà lên không được, đây chủ động lên chăm con cho chúng nó thì bị đối xử không ra gì. Hồng uất ức chảy nước mắt nói với ông bà: “Con chưa từng dám kêu ca gì với bố mẹ, nuôi bố mẹ là trách nhiệm của bọn con, nhưng giờ cháu đã đi học, lại phải nuôi thêm cô Liên con thực sự không kham nổi. Con thực sự không biết phải chi tiêu làm sao cho vừa”.

    Phải vượt qua ngưỡng chịu đựng thì Hồng mới dám nói thẳng ra như thế. Cô nghĩ giới hạn cuối cùng thì phải ly hôn chứ cô không thể vừa đi làm, vừa chăm con, vừa làm việc nhà, vừa ức chế tinh thần như thế này

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.