Isotropic Flexible Magnets China

Thảo luận trong 'Nhà mặt phố' bắt đầu bởi s56fg, 16/11/18.

  1. Tỉnh/Thành:

    Đông Bắc Bộ
  2. Tình trạng:

  3. Giá bán:

    0 VNĐ
  4. Điện thoại:

    342343
  5. Địa chỉ:

    Isotropic Flexible Magnets China (Bản đồ)
  6. Thông tin:

    16/11/18, 141 Trả lời, 2,605 Đọc
  1. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  2. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  3. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  4. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  5. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  6. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Chồng tôi 34 tuổi, tôi 28, có một con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm và cưới được 3 năm. Thời gian đầu, vợ chồng tôi quan hệ thường xuyên. Giữa năm 2015, anh phải nằm viện vì viêm gan B, điều trị một thời gian thì kiểm soát được. Có lần tôi vào thăm, có một bác trêu: suy nghĩ kỹ đi. Tôi cũng không chú ý tần suất quan hệ giảm dần như thế nào, chỉ nhờ lúc sinh em bé vào năm 2017, khoảng một tháng trước sinh và 4 tháng sau sinh, hai vợ chồng không quan hệ. Tôi sinh xong thì về ngoại 3 tháng. Ngày về nội, tôi háo hức lắm nhưng anh không có động tĩnh gì. Phải đến 3-4 ngày sau, tôi gợi ý thì vợ chồng mới quan hệ. Từ đó tuần một lần và là tôi chủ động, có khi 2 tuần mới gần gũi.

    Trước đây tôi không để ý vì hầu như vẫn hài lòng về chất lượng mỗi lần quan hệ. Liệu có phải do viêm gan B làm anh giảm nhu cầu hoặc sức khỏe kém đi, hay là anh có người khác? Khi chưa cưới, tôi từng bắt gặp anh nhắn tin hẹn gặp người yêu cũ, anh giải thích là làm việc giúp chị ấy. Cũng có lần anh nhắn tin tán tỉnh một cô gái chơi game cùng và giải thích là trêu nhau cho vui chứ cô ấy ở Sài Gòn, gặp còn chẳng được. Anh cũng không cho tôi mật khẩu điện thoại hay mạng xã hội, cũng ít khi tôi đòi kiểm tra, mỗi lần kiểm tra là anh tỏ thái độ không thích nhưng cuối cùng vẫn phải mở cho vợ xem. Xin mọi người cho tôi ý kiến.
  7. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi và chồng lớn lên cùng nhau ở vùng quê nghèo. Tôi 34 tuổi, còn anh 35. Chúng tôi yêu nhau cuối cấp 3. Tốt nghiệp cấp 3, tôi học trung cấp, còn anh học đại học. Ra trường đi làm được một năm thì tôi dính bầu, lúc này anh đang học năm thứ 3. Khi tôi thông báo, anh rất vui và chỉ nói đúng một câu: mọi chuyện để anh lo. Anh báo với gia đình. Cả hai bên gia đình đều phản đối quyết liệt, nhưng anh đã vượt qua mọi chỉ trích, đàm tiếu. Mọi người nhìn anh với ánh mắt mỉa mai, coi thường. Chúng tôi tổ chức đám cưới sau một tháng.

    Sau khi thành vợ chồng, cuộc sống của chúng tôi gặp muôn vàn khó khăn, đồng lương ít ỏi của nhân viên văn phòng không đủ chi tiêu cho cuộc sống gia đình 3 người. Sau giờ làm hành chính, tôi làm thêm đến tối khuya mới về, anh lo học năm thứ 4 và chăm con. Cuộc sống nghèo khó nhưng cả hai rất yêu thương nhau, hôm nào anh cũng đợi tôi về mới ăn cơm, chăm sóc để tôi dễ ngủ, chăm con khi con khóc. Tôi thật sự rất mệt mỏi nhưng chưa bao giờ than thở với chồng. Anh cũng cố gắng và ra trường. Mới ra trường, anh chưa có việc làm nhưng không cho tôi đi làm thêm nữa. Anh chạy vạy xin việc khắp nơi, làm bất cứ việc gì người khác thuê, không quản nặng nhọc, vất vả. Rồi anh trúng tuyển vào dạy học tại trường. Chúng tôi có em bé thứ 2. Cuộc sống đỡ khó khăn nhưng vẫn còn túng thiếu nhiều.

    Anh chịu khó học hỏi, nghiên cứu cách kiếm tiền online. Cuối cùng anh cũng tìm ra công việc làm thêm phù hợp với chuyên ngành của mình. Sau giờ dạy, anh dành toàn bộ thời gian bên chiếc máy tính, lúc nào cũng đến một hai giờ sáng mới ngủ. Anh làm thêm khá thành công, thu nhập cao so với lương chính. Toàn bộ tiền anh kiếm được đều giao cho tôi quản lý và chi tiêu gia đình, anh hầu như không quan tâm tôi tiêu vào việc gì.

    Rồi tôi có em bé thứ 3. Các con đều được học trường tốt và thường chơi với bố vì công việc của anh làm tại nhà, vừa làm, vừa chăm được các con. Bây giờ cuộc sống của tôi được mọi người trong xóm ao ước, nhưng tôi lại thấy lạc lõng trong ngôi nhà của mình. Từ khi có cháu thứ 3, anh ít quan tâm đến tôi hơn, không còn những tin nhắn yêu thương, không tặng hoa, nến, bánh vào ngày sinh nhật của tôi. Anh chỉ bảo em thích gì cứ mua làm quà. Thậm chí ngày cưới anh cũng quên luôn. Bình thường vợ chồng gần gũi tuần 2-3 lần, nhưng gần đây tuần một lần, đôi khi 2 tuần mới một lần. Dù 3 con nhưng tôi rất chịu khó tập gym, yoga, chăm sóc bản thân, có gu ăn mặc tốt nên nhìn chỉ giống như thiếu nữ 20-25 tuổi (đồng nghiệp nhận xét).

    Khi đi làm, tôi có rất nhiều vệ tinh xung quanh. Ở cơ quan, có một anh theo đuổi rất lâu nhưng tôi luôn khéo léo từ chối. Gần đây, anh ấy có chuyện buồn gia đình, anh muốn đổi xe máy nhưng vợ không đồng ý, cô ấy là người rất khó chịu. Anh tâm sự với tôi, tôi rất trân trọng tấm lòng của anh. Tôi đã giúp anh 50 triệu để mua xe mới. Điều này làm anh rất cảm động. Anh thường xuyên đón tôi sau những buổi tập gym, yoga, hay nhắn tin và lắng nghe những tâm sự của tôi. Tôi thấy thật ấm áp khi ở cạnh anh. Ngày sinh nhật của tôi, anh chuẩn bị rất chu đáo. Anh hẹn tôi tại một quán sang trọng, tạo bất ngờ với bó hồng xinh xắn 34 bông hoa, xung quanh thắp nến lãng mạn. Tôi và anh đã trao nhau nụ hôn đầu tiên, chưa đi quá giới hạn. Tôi có tình cảm với nam đồng nghiệp nhưng vẫn còn yêu gia đình nhiều. Tôi sợ nếu chồng không thay đổi, sẽ ngã vào lòng anh đồng nghiệp. Khi đó chồng sẽ mất tôi mãi mãi. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành.
  8. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi và chồng lớn lên cùng nhau ở vùng quê nghèo. Tôi 34 tuổi, còn anh 35. Chúng tôi yêu nhau cuối cấp 3. Tốt nghiệp cấp 3, tôi học trung cấp, còn anh học đại học. Ra trường đi làm được một năm thì tôi dính bầu, lúc này anh đang học năm thứ 3. Khi tôi thông báo, anh rất vui và chỉ nói đúng một câu: mọi chuyện để anh lo. Anh báo với gia đình. Cả hai bên gia đình đều phản đối quyết liệt, nhưng anh đã vượt qua mọi chỉ trích, đàm tiếu. Mọi người nhìn anh với ánh mắt mỉa mai, coi thường. Chúng tôi tổ chức đám cưới sau một tháng.

    Sau khi thành vợ chồng, cuộc sống của chúng tôi gặp muôn vàn khó khăn, đồng lương ít ỏi của nhân viên văn phòng không đủ chi tiêu cho cuộc sống gia đình 3 người. Sau giờ làm hành chính, tôi làm thêm đến tối khuya mới về, anh lo học năm thứ 4 và chăm con. Cuộc sống nghèo khó nhưng cả hai rất yêu thương nhau, hôm nào anh cũng đợi tôi về mới ăn cơm, chăm sóc để tôi dễ ngủ, chăm con khi con khóc. Tôi thật sự rất mệt mỏi nhưng chưa bao giờ than thở với chồng. Anh cũng cố gắng và ra trường. Mới ra trường, anh chưa có việc làm nhưng không cho tôi đi làm thêm nữa. Anh chạy vạy xin việc khắp nơi, làm bất cứ việc gì người khác thuê, không quản nặng nhọc, vất vả. Rồi anh trúng tuyển vào dạy học tại trường. Chúng tôi có em bé thứ 2. Cuộc sống đỡ khó khăn nhưng vẫn còn túng thiếu nhiều.

    Anh chịu khó học hỏi, nghiên cứu cách kiếm tiền online. Cuối cùng anh cũng tìm ra công việc làm thêm phù hợp với chuyên ngành của mình. Sau giờ dạy, anh dành toàn bộ thời gian bên chiếc máy tính, lúc nào cũng đến một hai giờ sáng mới ngủ. Anh làm thêm khá thành công, thu nhập cao so với lương chính. Toàn bộ tiền anh kiếm được đều giao cho tôi quản lý và chi tiêu gia đình, anh hầu như không quan tâm tôi tiêu vào việc gì.

    Rồi tôi có em bé thứ 3. Các con đều được học trường tốt và thường chơi với bố vì công việc của anh làm tại nhà, vừa làm, vừa chăm được các con. Bây giờ cuộc sống của tôi được mọi người trong xóm ao ước, nhưng tôi lại thấy lạc lõng trong ngôi nhà của mình. Từ khi có cháu thứ 3, anh ít quan tâm đến tôi hơn, không còn những tin nhắn yêu thương, không tặng hoa, nến, bánh vào ngày sinh nhật của tôi. Anh chỉ bảo em thích gì cứ mua làm quà. Thậm chí ngày cưới anh cũng quên luôn. Bình thường vợ chồng gần gũi tuần 2-3 lần, nhưng gần đây tuần một lần, đôi khi 2 tuần mới một lần. Dù 3 con nhưng tôi rất chịu khó tập gym, yoga, chăm sóc bản thân, có gu ăn mặc tốt nên nhìn chỉ giống như thiếu nữ 20-25 tuổi (đồng nghiệp nhận xét).

    Khi đi làm, tôi có rất nhiều vệ tinh xung quanh. Ở cơ quan, có một anh theo đuổi rất lâu nhưng tôi luôn khéo léo từ chối. Gần đây, anh ấy có chuyện buồn gia đình, anh muốn đổi xe máy nhưng vợ không đồng ý, cô ấy là người rất khó chịu. Anh tâm sự với tôi, tôi rất trân trọng tấm lòng của anh. Tôi đã giúp anh 50 triệu để mua xe mới. Điều này làm anh rất cảm động. Anh thường xuyên đón tôi sau những buổi tập gym, yoga, hay nhắn tin và lắng nghe những tâm sự của tôi. Tôi thấy thật ấm áp khi ở cạnh anh. Ngày sinh nhật của tôi, anh chuẩn bị rất chu đáo. Anh hẹn tôi tại một quán sang trọng, tạo bất ngờ với bó hồng xinh xắn 34 bông hoa, xung quanh thắp nến lãng mạn. Tôi và anh đã trao nhau nụ hôn đầu tiên, chưa đi quá giới hạn. Tôi có tình cảm với nam đồng nghiệp nhưng vẫn còn yêu gia đình nhiều. Tôi sợ nếu chồng không thay đổi, sẽ ngã vào lòng anh đồng nghiệp. Khi đó chồng sẽ mất tôi mãi mãi. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành.
  9. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi và chồng lớn lên cùng nhau ở vùng quê nghèo. Tôi 34 tuổi, còn anh 35. Chúng tôi yêu nhau cuối cấp 3. Tốt nghiệp cấp 3, tôi học trung cấp, còn anh học đại học. Ra trường đi làm được một năm thì tôi dính bầu, lúc này anh đang học năm thứ 3. Khi tôi thông báo, anh rất vui và chỉ nói đúng một câu: mọi chuyện để anh lo. Anh báo với gia đình. Cả hai bên gia đình đều phản đối quyết liệt, nhưng anh đã vượt qua mọi chỉ trích, đàm tiếu. Mọi người nhìn anh với ánh mắt mỉa mai, coi thường. Chúng tôi tổ chức đám cưới sau một tháng.

    Sau khi thành vợ chồng, cuộc sống của chúng tôi gặp muôn vàn khó khăn, đồng lương ít ỏi của nhân viên văn phòng không đủ chi tiêu cho cuộc sống gia đình 3 người. Sau giờ làm hành chính, tôi làm thêm đến tối khuya mới về, anh lo học năm thứ 4 và chăm con. Cuộc sống nghèo khó nhưng cả hai rất yêu thương nhau, hôm nào anh cũng đợi tôi về mới ăn cơm, chăm sóc để tôi dễ ngủ, chăm con khi con khóc. Tôi thật sự rất mệt mỏi nhưng chưa bao giờ than thở với chồng. Anh cũng cố gắng và ra trường. Mới ra trường, anh chưa có việc làm nhưng không cho tôi đi làm thêm nữa. Anh chạy vạy xin việc khắp nơi, làm bất cứ việc gì người khác thuê, không quản nặng nhọc, vất vả. Rồi anh trúng tuyển vào dạy học tại trường. Chúng tôi có em bé thứ 2. Cuộc sống đỡ khó khăn nhưng vẫn còn túng thiếu nhiều.

    Anh chịu khó học hỏi, nghiên cứu cách kiếm tiền online. Cuối cùng anh cũng tìm ra công việc làm thêm phù hợp với chuyên ngành của mình. Sau giờ dạy, anh dành toàn bộ thời gian bên chiếc máy tính, lúc nào cũng đến một hai giờ sáng mới ngủ. Anh làm thêm khá thành công, thu nhập cao so với lương chính. Toàn bộ tiền anh kiếm được đều giao cho tôi quản lý và chi tiêu gia đình, anh hầu như không quan tâm tôi tiêu vào việc gì.

    Rồi tôi có em bé thứ 3. Các con đều được học trường tốt và thường chơi với bố vì công việc của anh làm tại nhà, vừa làm, vừa chăm được các con. Bây giờ cuộc sống của tôi được mọi người trong xóm ao ước, nhưng tôi lại thấy lạc lõng trong ngôi nhà của mình. Từ khi có cháu thứ 3, anh ít quan tâm đến tôi hơn, không còn những tin nhắn yêu thương, không tặng hoa, nến, bánh vào ngày sinh nhật của tôi. Anh chỉ bảo em thích gì cứ mua làm quà. Thậm chí ngày cưới anh cũng quên luôn. Bình thường vợ chồng gần gũi tuần 2-3 lần, nhưng gần đây tuần một lần, đôi khi 2 tuần mới một lần. Dù 3 con nhưng tôi rất chịu khó tập gym, yoga, chăm sóc bản thân, có gu ăn mặc tốt nên nhìn chỉ giống như thiếu nữ 20-25 tuổi (đồng nghiệp nhận xét).

    Khi đi làm, tôi có rất nhiều vệ tinh xung quanh. Ở cơ quan, có một anh theo đuổi rất lâu nhưng tôi luôn khéo léo từ chối. Gần đây, anh ấy có chuyện buồn gia đình, anh muốn đổi xe máy nhưng vợ không đồng ý, cô ấy là người rất khó chịu. Anh tâm sự với tôi, tôi rất trân trọng tấm lòng của anh. Tôi đã giúp anh 50 triệu để mua xe mới. Điều này làm anh rất cảm động. Anh thường xuyên đón tôi sau những buổi tập gym, yoga, hay nhắn tin và lắng nghe những tâm sự của tôi. Tôi thấy thật ấm áp khi ở cạnh anh. Ngày sinh nhật của tôi, anh chuẩn bị rất chu đáo. Anh hẹn tôi tại một quán sang trọng, tạo bất ngờ với bó hồng xinh xắn 34 bông hoa, xung quanh thắp nến lãng mạn. Tôi và anh đã trao nhau nụ hôn đầu tiên, chưa đi quá giới hạn. Tôi có tình cảm với nam đồng nghiệp nhưng vẫn còn yêu gia đình nhiều. Tôi sợ nếu chồng không thay đổi, sẽ ngã vào lòng anh đồng nghiệp. Khi đó chồng sẽ mất tôi mãi mãi. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành.
  10. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi và chồng lớn lên cùng nhau ở vùng quê nghèo. Tôi 34 tuổi, còn anh 35. Chúng tôi yêu nhau cuối cấp 3. Tốt nghiệp cấp 3, tôi học trung cấp, còn anh học đại học. Ra trường đi làm được một năm thì tôi dính bầu, lúc này anh đang học năm thứ 3. Khi tôi thông báo, anh rất vui và chỉ nói đúng một câu: mọi chuyện để anh lo. Anh báo với gia đình. Cả hai bên gia đình đều phản đối quyết liệt, nhưng anh đã vượt qua mọi chỉ trích, đàm tiếu. Mọi người nhìn anh với ánh mắt mỉa mai, coi thường. Chúng tôi tổ chức đám cưới sau một tháng.

    Sau khi thành vợ chồng, cuộc sống của chúng tôi gặp muôn vàn khó khăn, đồng lương ít ỏi của nhân viên văn phòng không đủ chi tiêu cho cuộc sống gia đình 3 người. Sau giờ làm hành chính, tôi làm thêm đến tối khuya mới về, anh lo học năm thứ 4 và chăm con. Cuộc sống nghèo khó nhưng cả hai rất yêu thương nhau, hôm nào anh cũng đợi tôi về mới ăn cơm, chăm sóc để tôi dễ ngủ, chăm con khi con khóc. Tôi thật sự rất mệt mỏi nhưng chưa bao giờ than thở với chồng. Anh cũng cố gắng và ra trường. Mới ra trường, anh chưa có việc làm nhưng không cho tôi đi làm thêm nữa. Anh chạy vạy xin việc khắp nơi, làm bất cứ việc gì người khác thuê, không quản nặng nhọc, vất vả. Rồi anh trúng tuyển vào dạy học tại trường. Chúng tôi có em bé thứ 2. Cuộc sống đỡ khó khăn nhưng vẫn còn túng thiếu nhiều.

    Anh chịu khó học hỏi, nghiên cứu cách kiếm tiền online. Cuối cùng anh cũng tìm ra công việc làm thêm phù hợp với chuyên ngành của mình. Sau giờ dạy, anh dành toàn bộ thời gian bên chiếc máy tính, lúc nào cũng đến một hai giờ sáng mới ngủ. Anh làm thêm khá thành công, thu nhập cao so với lương chính. Toàn bộ tiền anh kiếm được đều giao cho tôi quản lý và chi tiêu gia đình, anh hầu như không quan tâm tôi tiêu vào việc gì.

    Rồi tôi có em bé thứ 3. Các con đều được học trường tốt và thường chơi với bố vì công việc của anh làm tại nhà, vừa làm, vừa chăm được các con. Bây giờ cuộc sống của tôi được mọi người trong xóm ao ước, nhưng tôi lại thấy lạc lõng trong ngôi nhà của mình. Từ khi có cháu thứ 3, anh ít quan tâm đến tôi hơn, không còn những tin nhắn yêu thương, không tặng hoa, nến, bánh vào ngày sinh nhật của tôi. Anh chỉ bảo em thích gì cứ mua làm quà. Thậm chí ngày cưới anh cũng quên luôn. Bình thường vợ chồng gần gũi tuần 2-3 lần, nhưng gần đây tuần một lần, đôi khi 2 tuần mới một lần. Dù 3 con nhưng tôi rất chịu khó tập gym, yoga, chăm sóc bản thân, có gu ăn mặc tốt nên nhìn chỉ giống như thiếu nữ 20-25 tuổi (đồng nghiệp nhận xét).

    Khi đi làm, tôi có rất nhiều vệ tinh xung quanh. Ở cơ quan, có một anh theo đuổi rất lâu nhưng tôi luôn khéo léo từ chối. Gần đây, anh ấy có chuyện buồn gia đình, anh muốn đổi xe máy nhưng vợ không đồng ý, cô ấy là người rất khó chịu. Anh tâm sự với tôi, tôi rất trân trọng tấm lòng của anh. Tôi đã giúp anh 50 triệu để mua xe mới. Điều này làm anh rất cảm động. Anh thường xuyên đón tôi sau những buổi tập gym, yoga, hay nhắn tin và lắng nghe những tâm sự của tôi. Tôi thấy thật ấm áp khi ở cạnh anh. Ngày sinh nhật của tôi, anh chuẩn bị rất chu đáo. Anh hẹn tôi tại một quán sang trọng, tạo bất ngờ với bó hồng xinh xắn 34 bông hoa, xung quanh thắp nến lãng mạn. Tôi và anh đã trao nhau nụ hôn đầu tiên, chưa đi quá giới hạn. Tôi có tình cảm với nam đồng nghiệp nhưng vẫn còn yêu gia đình nhiều. Tôi sợ nếu chồng không thay đổi, sẽ ngã vào lòng anh đồng nghiệp. Khi đó chồng sẽ mất tôi mãi mãi. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành.
  11. hoangluyen024

    hoangluyen024 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,496
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $21,285.04
    chuyển nhà thành hưng hà nội Nếu phân công giao việc kém hiệu quả sẽ dẫn đến lãng phí thời gian và công sức. Để tránh điều này, hãy cùng tham khảo một số nguyên nhân khiến bạn gặp khó khi giao việc cho nhân viên sau đây nhằm đưa ra biện pháp khắc phục hợp lý nhé.Sếp chưa đủ “uy quyền”

    Không ít trường hợp cấp dưới tỏ ra khó bảo, không chịu nghe lời vì cấp trên chưa có “uy”. Có thể là do sếp mới, năng lực chuyên môn chưa nổi bật, hoặc chỉ đơn giản là do tuổi đời, tuổi nghề của bạn còn “non”. Trong trường hợp này, điều đầu tiên bạn cần làm là tạo uy tín cho mình và xây dựng niềm tin đối với nhân viên. Dù bạn có giỏi tới đâu đi nữa mà không có niềm tin nơi nhân viên thì chắc chắn hiệu quả công việc của bạn không thể được như mong muốn.

    Tốt nhất là bạn nên xem xét kĩ lưỡng năng lực cấp dưới và cũng cho phép nhân viên được tự chủ, sáng tạo cách thức làm việc theo ý muốn miễn sao đảm bảo kết quả đề ra. Bởi khi họ cảm thấy thoải mái trong việc tương tác, hay phấn khích với khó khăn, thì hiệu quả giao việc sẽ tốt hơn tư duy áp đặt một chiều.

    Ít tương tác, hỗ trợ cấp dưới

    Cuối cùng, khó khăn khi giao việc có thể bắt nguồn từ chính sự thờ ơ quá mức của bạn. Nghĩa là giao “đúng người, đúng việc”, nhưng bạn lại chẳng có bất kì giám sát nào về sau. Điều này sẽ khiến cho nhân viên cảm thấy lạc lõng, còn bạn lại chẳng nắm rõ công việc đang tiến triển thế nào.

    Do đó, ngay từ lúc giao việc bạn hãy cho phép cấp dưới được hỏi thêm các vấn đề họ chưa nắm rõ. Đồng thời, trong suốt quá trình thực hiện, bạn cũng nên chủ động yêu cầu nhân viên báo cáo tiến độ. Điều này không chỉ giúp bạn kịp thời hỗ trợ nhân viên khi có trục trặc, thắt chặt mối quan hệ cấp trên – cấp dưới, mà những lần giao việc về sau cũng trở nên dễ dàng hơn.
    [​IMG]
    Hãy cân nhắc các quyết định của mình và tỏ ra quyết đoán, những đừng quá cứng nhắc khiến nhân viên của bạn càng thêm ức chế. Tránh “giận quá mất khôn”, thay vào đó hãy kiên nhẫn, tùy vào tình huống và mức độ quan trọng của sự việc mà lựa chọn cách ứng xử phù hợp, từ đó nhân viên sẽ dần nể trọng bạn và nhiệt huyết hơn với công việc.

    Xem nhẹ sự công bằng

    Một vấn đề khiến cho người quản lý đánh mất niềm tin ở nhân viên của mình, chính là sự thiếu công bằng trong công tác quản lý, lãnh đạo. Nói thẳng ra là bạn thường có những hành động khiến tập thể nghi ngờ về tính thiên vị. Một số nhân viên được bạn ưu ái với việc nhẹ, còn số khác lại bị ép buộc với tiêu chuẩn cao ở nhiệm vụ khó khăn hơn. Dù các quyết định này nhằm mang lại hiệu quả của tập thể được tốt hơn nhưng đừng nghĩ rằng “im lặng là vàng”. Tốt nhất là bạn nên bày tỏ, giải thích tường tận mọi thắc mắc để khiến cấp dưới tâm phục khẩu phục.

    Giao tiếp kém

    Trưởng phòng Tư vấn Tuyển dụng CareerLink chia sẻ, không hiếm trường hợp sếp giỏi chuyên môn, nhưng yếu kỹ năng mềm khiến vấn đề giao việc trở nên khó khăn. Thực tế, kỹ năng giao tiếp có quyết định rất lớn đến hiệu quả giao việc. Cách trình bày không rõ ràng, kém thuyết phục, không quả quyết… sẽ khiến nhân viên khó hiểu và lầm tưởng rằng việc được giao không quan trọng trong khi thực tế là ngược lại.

    Là lãnh đạo, bạn nên dành nhiều thời gian để trau dồi khả năng tương tác không chỉ bằng cách trình bày, giọng nói mà cả ngôn ngữ cơ thể. Làm được điều này, khả năng giao việc của bạn sẽ trở nên hiệu quả hơn rất nhiều, và còn tạo động lực lớn cho nhân viên phấn đấu.

    Giao việc không đúng năng lực của nhân viên

    Mỗi nhân viên đều có những thế mạnh và hạn chế nhất định, đòi hỏi bạn phải tinh tế quan sát để phát huy và tìm cách hạn chế. Nếu bạn phân việc không đúng năng lực của nhân viên, có thể họ sẽ tỏ ra phản kháng, không phục, hoặc đơn giản là không thể đáp ứng yêu cầu của bạn và mang lại kết quả không mong muốn.

    Thói quen áp đặt

    Nếu quá áp đặt mong muốn của mình lên nhân viên, bạn sẽ khiến cấp dưới luôn cảm thấy bị động, áp lực, thậm chí khiến mối quan hệ trở nên căng thẳng.
  12. hoangluyen024

    hoangluyen024 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,496
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $21,285.04
    chuyển nhà thành hưng hà nội Nếu phân công giao việc kém hiệu quả sẽ dẫn đến lãng phí thời gian và công sức. Để tránh điều này, hãy cùng tham khảo một số nguyên nhân khiến bạn gặp khó khi giao việc cho nhân viên sau đây nhằm đưa ra biện pháp khắc phục hợp lý nhé.Sếp chưa đủ “uy quyền”

    Không ít trường hợp cấp dưới tỏ ra khó bảo, không chịu nghe lời vì cấp trên chưa có “uy”. Có thể là do sếp mới, năng lực chuyên môn chưa nổi bật, hoặc chỉ đơn giản là do tuổi đời, tuổi nghề của bạn còn “non”. Trong trường hợp này, điều đầu tiên bạn cần làm là tạo uy tín cho mình và xây dựng niềm tin đối với nhân viên. Dù bạn có giỏi tới đâu đi nữa mà không có niềm tin nơi nhân viên thì chắc chắn hiệu quả công việc của bạn không thể được như mong muốn.

    Tốt nhất là bạn nên xem xét kĩ lưỡng năng lực cấp dưới và cũng cho phép nhân viên được tự chủ, sáng tạo cách thức làm việc theo ý muốn miễn sao đảm bảo kết quả đề ra. Bởi khi họ cảm thấy thoải mái trong việc tương tác, hay phấn khích với khó khăn, thì hiệu quả giao việc sẽ tốt hơn tư duy áp đặt một chiều.

    Ít tương tác, hỗ trợ cấp dưới

    Cuối cùng, khó khăn khi giao việc có thể bắt nguồn từ chính sự thờ ơ quá mức của bạn. Nghĩa là giao “đúng người, đúng việc”, nhưng bạn lại chẳng có bất kì giám sát nào về sau. Điều này sẽ khiến cho nhân viên cảm thấy lạc lõng, còn bạn lại chẳng nắm rõ công việc đang tiến triển thế nào.

    Do đó, ngay từ lúc giao việc bạn hãy cho phép cấp dưới được hỏi thêm các vấn đề họ chưa nắm rõ. Đồng thời, trong suốt quá trình thực hiện, bạn cũng nên chủ động yêu cầu nhân viên báo cáo tiến độ. Điều này không chỉ giúp bạn kịp thời hỗ trợ nhân viên khi có trục trặc, thắt chặt mối quan hệ cấp trên – cấp dưới, mà những lần giao việc về sau cũng trở nên dễ dàng hơn.
    [​IMG]
    Hãy cân nhắc các quyết định của mình và tỏ ra quyết đoán, những đừng quá cứng nhắc khiến nhân viên của bạn càng thêm ức chế. Tránh “giận quá mất khôn”, thay vào đó hãy kiên nhẫn, tùy vào tình huống và mức độ quan trọng của sự việc mà lựa chọn cách ứng xử phù hợp, từ đó nhân viên sẽ dần nể trọng bạn và nhiệt huyết hơn với công việc.

    Xem nhẹ sự công bằng

    Một vấn đề khiến cho người quản lý đánh mất niềm tin ở nhân viên của mình, chính là sự thiếu công bằng trong công tác quản lý, lãnh đạo. Nói thẳng ra là bạn thường có những hành động khiến tập thể nghi ngờ về tính thiên vị. Một số nhân viên được bạn ưu ái với việc nhẹ, còn số khác lại bị ép buộc với tiêu chuẩn cao ở nhiệm vụ khó khăn hơn. Dù các quyết định này nhằm mang lại hiệu quả của tập thể được tốt hơn nhưng đừng nghĩ rằng “im lặng là vàng”. Tốt nhất là bạn nên bày tỏ, giải thích tường tận mọi thắc mắc để khiến cấp dưới tâm phục khẩu phục.

    Giao tiếp kém

    Trưởng phòng Tư vấn Tuyển dụng CareerLink chia sẻ, không hiếm trường hợp sếp giỏi chuyên môn, nhưng yếu kỹ năng mềm khiến vấn đề giao việc trở nên khó khăn. Thực tế, kỹ năng giao tiếp có quyết định rất lớn đến hiệu quả giao việc. Cách trình bày không rõ ràng, kém thuyết phục, không quả quyết… sẽ khiến nhân viên khó hiểu và lầm tưởng rằng việc được giao không quan trọng trong khi thực tế là ngược lại.

    Là lãnh đạo, bạn nên dành nhiều thời gian để trau dồi khả năng tương tác không chỉ bằng cách trình bày, giọng nói mà cả ngôn ngữ cơ thể. Làm được điều này, khả năng giao việc của bạn sẽ trở nên hiệu quả hơn rất nhiều, và còn tạo động lực lớn cho nhân viên phấn đấu.

    Giao việc không đúng năng lực của nhân viên

    Mỗi nhân viên đều có những thế mạnh và hạn chế nhất định, đòi hỏi bạn phải tinh tế quan sát để phát huy và tìm cách hạn chế. Nếu bạn phân việc không đúng năng lực của nhân viên, có thể họ sẽ tỏ ra phản kháng, không phục, hoặc đơn giản là không thể đáp ứng yêu cầu của bạn và mang lại kết quả không mong muốn.

    Thói quen áp đặt

    Nếu quá áp đặt mong muốn của mình lên nhân viên, bạn sẽ khiến cấp dưới luôn cảm thấy bị động, áp lực, thậm chí khiến mối quan hệ trở nên căng thẳng.
  13. hoangluyen024

    hoangluyen024 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,496
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $21,285.04
    chuyển nhà thành hưng hà nội Nếu phân công giao việc kém hiệu quả sẽ dẫn đến lãng phí thời gian và công sức. Để tránh điều này, hãy cùng tham khảo một số nguyên nhân khiến bạn gặp khó khi giao việc cho nhân viên sau đây nhằm đưa ra biện pháp khắc phục hợp lý nhé.Sếp chưa đủ “uy quyền”

    Không ít trường hợp cấp dưới tỏ ra khó bảo, không chịu nghe lời vì cấp trên chưa có “uy”. Có thể là do sếp mới, năng lực chuyên môn chưa nổi bật, hoặc chỉ đơn giản là do tuổi đời, tuổi nghề của bạn còn “non”. Trong trường hợp này, điều đầu tiên bạn cần làm là tạo uy tín cho mình và xây dựng niềm tin đối với nhân viên. Dù bạn có giỏi tới đâu đi nữa mà không có niềm tin nơi nhân viên thì chắc chắn hiệu quả công việc của bạn không thể được như mong muốn.

    Tốt nhất là bạn nên xem xét kĩ lưỡng năng lực cấp dưới và cũng cho phép nhân viên được tự chủ, sáng tạo cách thức làm việc theo ý muốn miễn sao đảm bảo kết quả đề ra. Bởi khi họ cảm thấy thoải mái trong việc tương tác, hay phấn khích với khó khăn, thì hiệu quả giao việc sẽ tốt hơn tư duy áp đặt một chiều.

    Ít tương tác, hỗ trợ cấp dưới

    Cuối cùng, khó khăn khi giao việc có thể bắt nguồn từ chính sự thờ ơ quá mức của bạn. Nghĩa là giao “đúng người, đúng việc”, nhưng bạn lại chẳng có bất kì giám sát nào về sau. Điều này sẽ khiến cho nhân viên cảm thấy lạc lõng, còn bạn lại chẳng nắm rõ công việc đang tiến triển thế nào.

    Do đó, ngay từ lúc giao việc bạn hãy cho phép cấp dưới được hỏi thêm các vấn đề họ chưa nắm rõ. Đồng thời, trong suốt quá trình thực hiện, bạn cũng nên chủ động yêu cầu nhân viên báo cáo tiến độ. Điều này không chỉ giúp bạn kịp thời hỗ trợ nhân viên khi có trục trặc, thắt chặt mối quan hệ cấp trên – cấp dưới, mà những lần giao việc về sau cũng trở nên dễ dàng hơn.
    [​IMG]
    Hãy cân nhắc các quyết định của mình và tỏ ra quyết đoán, những đừng quá cứng nhắc khiến nhân viên của bạn càng thêm ức chế. Tránh “giận quá mất khôn”, thay vào đó hãy kiên nhẫn, tùy vào tình huống và mức độ quan trọng của sự việc mà lựa chọn cách ứng xử phù hợp, từ đó nhân viên sẽ dần nể trọng bạn và nhiệt huyết hơn với công việc.

    Xem nhẹ sự công bằng

    Một vấn đề khiến cho người quản lý đánh mất niềm tin ở nhân viên của mình, chính là sự thiếu công bằng trong công tác quản lý, lãnh đạo. Nói thẳng ra là bạn thường có những hành động khiến tập thể nghi ngờ về tính thiên vị. Một số nhân viên được bạn ưu ái với việc nhẹ, còn số khác lại bị ép buộc với tiêu chuẩn cao ở nhiệm vụ khó khăn hơn. Dù các quyết định này nhằm mang lại hiệu quả của tập thể được tốt hơn nhưng đừng nghĩ rằng “im lặng là vàng”. Tốt nhất là bạn nên bày tỏ, giải thích tường tận mọi thắc mắc để khiến cấp dưới tâm phục khẩu phục.

    Giao tiếp kém

    Trưởng phòng Tư vấn Tuyển dụng CareerLink chia sẻ, không hiếm trường hợp sếp giỏi chuyên môn, nhưng yếu kỹ năng mềm khiến vấn đề giao việc trở nên khó khăn. Thực tế, kỹ năng giao tiếp có quyết định rất lớn đến hiệu quả giao việc. Cách trình bày không rõ ràng, kém thuyết phục, không quả quyết… sẽ khiến nhân viên khó hiểu và lầm tưởng rằng việc được giao không quan trọng trong khi thực tế là ngược lại.

    Là lãnh đạo, bạn nên dành nhiều thời gian để trau dồi khả năng tương tác không chỉ bằng cách trình bày, giọng nói mà cả ngôn ngữ cơ thể. Làm được điều này, khả năng giao việc của bạn sẽ trở nên hiệu quả hơn rất nhiều, và còn tạo động lực lớn cho nhân viên phấn đấu.

    Giao việc không đúng năng lực của nhân viên

    Mỗi nhân viên đều có những thế mạnh và hạn chế nhất định, đòi hỏi bạn phải tinh tế quan sát để phát huy và tìm cách hạn chế. Nếu bạn phân việc không đúng năng lực của nhân viên, có thể họ sẽ tỏ ra phản kháng, không phục, hoặc đơn giản là không thể đáp ứng yêu cầu của bạn và mang lại kết quả không mong muốn.

    Thói quen áp đặt

    Nếu quá áp đặt mong muốn của mình lên nhân viên, bạn sẽ khiến cấp dưới luôn cảm thấy bị động, áp lực, thậm chí khiến mối quan hệ trở nên căng thẳng.
  14. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Hai năm trước, Sùng Thị Chấu (sinh năm 1999) mừng tủi nhận kết quả báo đỗ Đại học Luật Hà Nội với 28,5 điểm - là thí sinh duy nhất của toàn huyện Quản Bạ, Hà Giang có điểm thi đại học trên 20. Chia sẻ tin vui với gia đình, Chấu nhận lại nỗi buồn khôn tả vì bố mẹ "chẳng hiểu đỗ đại học là gì", anh trai thì bảo "đừng đi học nữa, ở nhà chăn dê thôi".

    Trong gia đình 10 con ở miền núi heo hút, bữa ăn sang trọng là mèn mén (bột ngô), thì việc Chấu "học hết lớp 12 là quá nhiều rồi, lo mà đi làm nương hay cưới chồng thôi". Chấu cố xin gia đình xuống Hà Nội vừa học đại học vừa đi làm, người mẹ cầm tay cô khóc: "Nhà mình chỉ ăn rau, còn đói cái bụng, bố mẹ không thể cho con đi học".

    [​IMG]


    Chấu là con thứ 5 trong gia đình có 10 anh chị em ở thôn Cán Hồ, xã Thái An, huyện Quản Bạ, Hà Giang. Bố mẹ cho chị em Chấu đi học phổ thông vì ở trường có cơm ăn. Ảnh: Lệnh Thắng.

    Tuyệt vọng, Chấu định đốt bỏ giấy báo nhập học và tập bằng khen đã sạm màu bởi khói than và bồ hóng, trong đó có giải 3 quốc gia môn Địa lý. Qua một đoàn từ thiện muốn trợ giúp, em nhận được cuộc điện thoại từ một người phụ nữ ở Hà Nội. Cuộc điện thoại kéo dài hơn chục phút đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời cô gái trẻ.

    Bà Ngô Thị Nhàn (Thanh Trì, Hà Nội) hay tin về hoàn cảnh của Chấu qua những người bạn đi từ thiện, đã bày tỏ muốn đón cô về ăn ở trong thời gian cô theo học trường Luật.

    "Chấu rụt rè, hiền lành, nhưng tôi nhận ra sự quyết tâm trong giọng nói của cháu. Chấu bằng tuổi con gái út của tôi. Việc nuôi thêm một đứa con gái cũng không quá to tát, chỉ thêm bát thêm đũa nên tôi đã quyết định đón cháu về", bà Nhàn nhớ lại. Sau này, Chấu luôn chăm chỉ khiến bà Nhàn không có lý do gì để hối hận với quyết định của mình.

    Đầu tháng 9/2017, Chấu xuống thủ đô. Bà Nhàn lo lắng khi sắc mặt của Chấu tái đi vì nhìn thấy dòng xe qua lại như mắc cửi. Cô bấu chặt tay bà mỗi lần sang đường, đứng đơ người không dám vào thang máy. Đoàn từ thiện nơi bà Nhàn hoạt động đã mua xe đạp điện cho Chấu đi học, nhưng thấy cảm xúc của cô, mọi người thống nhất để cô đi xe buýt.

    Từ cái bếp gas, tia nước từ vòi hoa sen, đến bữa cơm có thịt hoặc hải sản đều xa lạ với Chấu, đều khiến cô chạnh lòng vì nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em. "Nhà em chỉ mong có đủ mèn mén ăn qua mùa đông chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ có thịt, cá để ăn cả", Chấu rớm nước mắt kể.
    Hai năm trôi qua, Sùng Thị Chấu giờ đây trở thành cô sinh viên 20 tuổi năng nổ ở Khoa Luật tổng hợp, Đại học Luật Hà Nội. Cô tự tin tham gia thảo luận các môn học, khác hẳn vẻ ngoài rụt rè của một thiếu nữ vùng cao.
    "Giáo án của tôi tại lớp Chấu hay bị 'cháy' vì những câu hỏi hóc búa của em ấy", cô Nguyễn Thanh Hương, giảng viên khoa Khoa Lý luận chính trị, Đại học Luật Hà Nội, chia sẻ.

    Còn trong mắt bạn bè, Chấu chăm chỉ, ham học hỏi và luôn có những suy nghĩ đặc biệt. Ngoài giờ ở lớp, đi thư viện, cô thường mải đọc sách đến khi ngủ gục. Tháng 11/2018, Chấu được Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tặng bằng khen vì là một trong những học sinh, sinh viên tiêu biểu xuất sắc.
    [​IMG]

    Chấu cùng mẹ và các em trước ngôi nhà của gia đình ở Quản Bạ. Ảnh: NVCC.

    Ở nhà bà Nhàn, Chấu được dành phần lớn thời gian cho việc học. Dịp nghỉ lễ, bà ngỏ ý cho tiền Chấu về quê song cô không nhận vì sợ bà tốn kém.

    "Chấu nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và khỏe lắm, có những chuyến chúng tôi đi từ thiện các địa phương, Chấu giúp khuân hàng tấn đồ, bằng hai người thường", bà Nhàn kể.
    [​IMG]

    Chấu đang được gia đình bà Nhàn ở Thanh Trì (Hà Nội) nuôi ăn ở. Là dân tộc thiểu số khó khăn, cô được miễn tiền học phí. Ảnh: Lệnh Thắng

    Hai năm rồi, nhiều đêm Chấu giật mình thức giấc giữa giấc mơ. Trong mơ cô thấy mình được sà vào lòng mẹ và cuộc sống gia đình không còn khó khăn nữa. "Đây là động lực duy nhất thôi thúc em cố gắng nhiều hơn", Chấu nói.
  15. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng - taxi tải thành hưng Trả lời phóng viên Dân Việt ngày 3.4, ông Trịnh Trung Hòa chia sẻ, chỉ trong vài ngày mà có đến 3 vụ nam thanh niên giết bạn gái rồi tự sát quả là đáng chua xót. Tuy nhiên đây không phải là câu chuyện mới, trước đó đã có không ít vụ “yêu không được thì giết” rất đáng buồn. Điều này cũng cho thấy, kỹ năng yêu đương của thanh niên Việt đang có vấn đề.

    Ông Hòa cũng chia sẻ thêm, các vụ án tình ái thường xảy ra ở 2 giai đoạn: tỏ tình và chia tay, đặc biệt là thời điểm chia tay. Do đó, thanh niên cần phải được hướng dẫn về kỹ năng yêu để tỏ tình thành công và chia tay suôn sẻ. Hiện nay, thanh niên yêu đương từ năm 17-18 tuổi, tuổi trung bình quan hệ tình dục lần đầu theo nghiên cứu cũng là hơn 19 tuổi, nhưng tuổi kết hôn trung bình tận 26-27 tuổi.

    Như vậy, mỗi bạn trẻ thường có trên dưới 10 năm để tự do yêu đương. Rất ít người trong khoảng 10 năm như vậy chỉ yêu một người và kết hôn được với người đó. Tuy nhiên, vẫn không ít bạn trẻ khi bước vào tình yêu lại nghĩ rằng, bạn trai (gái) đã yêu mình là thuộc về mình, không được thay đổi, nếu yêu người khác là phản bội, là phải trả giá. Cũng không thể ép buộc người khác yêu mình bằng dọa dẫm, bạo lực.

    “Do đó, thanh niên thời nay cần được dạy dỗ kỹ năng yêu đương để tỏ tình thành công và chia tay suôn sẻ, tránh làm tổn thương mình và người mình đã từng yêu” - ông Hòa nói.

    “Ngoài ra, qua tìm hiểu một số vụ giết người yêu rồi tự sát, tôi thấy điểm chung chính là quá trình chia tay quá cẩu thả, sơ sài khiến một bên bị sốc, không chấp nhận được, dẫn đến hành vi bùng phát bạo lực, sau đó lại hối hận bằng cách tự sát. Quá trình chinh phục, cưa cẩm, đầu tư cho tình yêu kể cả tình cảm, thời gian, tiền bạc, công sức có khi mất hàng năm trời, hoặc yêu nhau vài năm trời, đến lúc chia tay “cái xoẹt” rất phũ phàng như “không hợp”, “hết yêu”, có khi chỉ bằng một tin nhắn thì dễ gây tổn thương cho đối phương” - ông Hòa phân tích.

    Ngoài ra, không ít người để đối phương dễ dàng buông tay còn dùng không ít lời lẽ tàn nhẫn, khinh bỉ hạ thấp người mình đã từng yêu mà không biết điều đó dễ chọc giận đối phương. “Chinh phục mất cả năm thì chia tay cũng phải cả tháng chứ. Hơn nữa, còn phải dùng thái độ tôn trọng đối phương, thuyết phục để đối phương hiểu chia tay nhau là do không phù hợp, do tình cảm đã thay đổi, chứ không phải do anh ta (cô ta) kém cỏi… Chia tay cũng cần có văn hóa và cần một khoảng thời gian "thương lượng" để nửa kia không bị sốc” - ông Hòa nói thêm.

    Theo ông Hòa, xã hội Việt Nam đang thay đổi quá nhanh. Từ cái thời trai gái ngồi với nhau ven đường đã bị công an bắt đến thời tự do đưa nhau vào nhà nghỉ. Từ lúc cha mẹ cấm đoán yêu đương sớm, dạy con khư khư giữ trinh tiết đến nay chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua. Tuy nhiên, văn hóa nền về yêu đương, ứng xử trong cuộc sống lại vẫn cũ kỹ, không được giáo dục, hướng dẫn. Do đó, yêu vội, yêu nhanh, sống gấp nhưng khi xảy ra chuyện bạn trẻ lại thiếu kiến thức, yếu kỹ năng ứng xử, dễ dẫn đến các suy nghĩ tiêu cực hoặc bột phát những hành vi gây tổn thương cho mình và người yêu.

    “Các vụ án cho thấy, bạn trẻ ngày nay đang yêu kiểu thế kỷ 21 mà lại ghen tuông, chia tay như thời trung cổ” - ông Hòa chua xót.

    Để có được các kỹ năng mềm, theo ông Hòa, trách nhiệm thuộc về xã hội, nhà trường, gia đình mà bố mẹ đóng vai trò quan trọng. “Đừng chỉ hô hào con học tốt, học giỏi, biết kiếm tiền nhiều mà hãy dạy con kỹ năng yêu đương, từ cách tỏ tình, nuôi dưỡng tình yêu, cư xử trân trọng bạn gái và nếu như hết yêu hãy chia tay lịch sự, nếu không yêu hãy từ chối chân thành…”, ông Hòa khuyến cáo.


    Ngày 1.4, Công an huyện Thủy Nguyên (Hải Phòng) đã xác nhận một vụ nam thanh niên dùng dao đâm bạn gái, sau đó tự đâm mình và uống thuốc diệt cỏ để tự tử. Nạn nhân được xác định là Đinh Thị Thu H (SN 1996), quê quán xã Thủy Triều, huyện Thủy Nguyên, Hải Phòng đã tử vong. Còn hung thủ là Chu Văn H (SN 1991, quê quán tại xã Lập Lễ, Huyện Thủy Nguyên, được người dân đưa đi cấp cứu. Xác định nguyên nhân ban đầu là mâu thuẫn tình cảm.

    Lực lượng chức năng có mặt tại vụ giết bạn gái rồi tự sát tại Tp Thái Nguyên đêm 2.4. Ảnh IT

    Cùng ngày 1.4, tại Tp Ninh Bình cũng đã xảy ra một vụ nam thanh niên dùng vật sắc nhọn tấn công cô gái đến chết và tự sát. Nạn nhân tử vong là chị Trần Thị T. H. (25 tuổi) trú tại huyện Kim Sơn. Chị H. đang công tác tại một ngân hàng chi nhánh ở thành phố Tam Điệp, Ninh Bình. Đối tượng đâm chị H. là Phạm Văn N. (31 tuổi) người cùng huyện, làm lái xe tự do, đã được đưa đi cấp cứu. Được biết, chị H. và N. đã yêu nhau một thời gian nhưng đã chia tay.

    Tối 2.4, Tại tổ 4, phường Tân Thịnh, thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên.một cặp nam nữ được cho là người yêu của nhau đã xảy ra cãi vã trong phòng trọ. Sau đó, nam thanh niên nghi đã lấy dây thừng thắt cổ và dùng dao đâm bạn gái đến tử vong. Sau đó thanh niên này tiếp tục dùng dây thừng treo cổ tự tử trong phòng trọ. Được biết, cô gái sinh năm 2000 quê ở Sóc Sơn (Hà Nội), sinh viên của Đại học Thái Nguyên, cả 2 cùng thuê trọ trên địa bàn phường Tân Thịnh.

  16. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Hai năm trước, Sùng Thị Chấu (sinh năm 1999) mừng tủi nhận kết quả báo đỗ Đại học Luật Hà Nội với 28,5 điểm - là thí sinh duy nhất của toàn huyện Quản Bạ, Hà Giang có điểm thi đại học trên 20. Chia sẻ tin vui với gia đình, Chấu nhận lại nỗi buồn khôn tả vì bố mẹ "chẳng hiểu đỗ đại học là gì", anh trai thì bảo "đừng đi học nữa, ở nhà chăn dê thôi".

    Trong gia đình 10 con ở miền núi heo hút, bữa ăn sang trọng là mèn mén (bột ngô), thì việc Chấu "học hết lớp 12 là quá nhiều rồi, lo mà đi làm nương hay cưới chồng thôi". Chấu cố xin gia đình xuống Hà Nội vừa học đại học vừa đi làm, người mẹ cầm tay cô khóc: "Nhà mình chỉ ăn rau, còn đói cái bụng, bố mẹ không thể cho con đi học".

    [​IMG]


    Chấu là con thứ 5 trong gia đình có 10 anh chị em ở thôn Cán Hồ, xã Thái An, huyện Quản Bạ, Hà Giang. Bố mẹ cho chị em Chấu đi học phổ thông vì ở trường có cơm ăn. Ảnh: Lệnh Thắng.

    Tuyệt vọng, Chấu định đốt bỏ giấy báo nhập học và tập bằng khen đã sạm màu bởi khói than và bồ hóng, trong đó có giải 3 quốc gia môn Địa lý. Qua một đoàn từ thiện muốn trợ giúp, em nhận được cuộc điện thoại từ một người phụ nữ ở Hà Nội. Cuộc điện thoại kéo dài hơn chục phút đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời cô gái trẻ.

    Bà Ngô Thị Nhàn (Thanh Trì, Hà Nội) hay tin về hoàn cảnh của Chấu qua những người bạn đi từ thiện, đã bày tỏ muốn đón cô về ăn ở trong thời gian cô theo học trường Luật.

    "Chấu rụt rè, hiền lành, nhưng tôi nhận ra sự quyết tâm trong giọng nói của cháu. Chấu bằng tuổi con gái út của tôi. Việc nuôi thêm một đứa con gái cũng không quá to tát, chỉ thêm bát thêm đũa nên tôi đã quyết định đón cháu về", bà Nhàn nhớ lại. Sau này, Chấu luôn chăm chỉ khiến bà Nhàn không có lý do gì để hối hận với quyết định của mình.

    Đầu tháng 9/2017, Chấu xuống thủ đô. Bà Nhàn lo lắng khi sắc mặt của Chấu tái đi vì nhìn thấy dòng xe qua lại như mắc cửi. Cô bấu chặt tay bà mỗi lần sang đường, đứng đơ người không dám vào thang máy. Đoàn từ thiện nơi bà Nhàn hoạt động đã mua xe đạp điện cho Chấu đi học, nhưng thấy cảm xúc của cô, mọi người thống nhất để cô đi xe buýt.

    Từ cái bếp gas, tia nước từ vòi hoa sen, đến bữa cơm có thịt hoặc hải sản đều xa lạ với Chấu, đều khiến cô chạnh lòng vì nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em. "Nhà em chỉ mong có đủ mèn mén ăn qua mùa đông chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ có thịt, cá để ăn cả", Chấu rớm nước mắt kể.
    Hai năm trôi qua, Sùng Thị Chấu giờ đây trở thành cô sinh viên 20 tuổi năng nổ ở Khoa Luật tổng hợp, Đại học Luật Hà Nội. Cô tự tin tham gia thảo luận các môn học, khác hẳn vẻ ngoài rụt rè của một thiếu nữ vùng cao.
    "Giáo án của tôi tại lớp Chấu hay bị 'cháy' vì những câu hỏi hóc búa của em ấy", cô Nguyễn Thanh Hương, giảng viên khoa Khoa Lý luận chính trị, Đại học Luật Hà Nội, chia sẻ.

    Còn trong mắt bạn bè, Chấu chăm chỉ, ham học hỏi và luôn có những suy nghĩ đặc biệt. Ngoài giờ ở lớp, đi thư viện, cô thường mải đọc sách đến khi ngủ gục. Tháng 11/2018, Chấu được Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tặng bằng khen vì là một trong những học sinh, sinh viên tiêu biểu xuất sắc.
    [​IMG]

    Chấu cùng mẹ và các em trước ngôi nhà của gia đình ở Quản Bạ. Ảnh: NVCC.

    Ở nhà bà Nhàn, Chấu được dành phần lớn thời gian cho việc học. Dịp nghỉ lễ, bà ngỏ ý cho tiền Chấu về quê song cô không nhận vì sợ bà tốn kém.

    "Chấu nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và khỏe lắm, có những chuyến chúng tôi đi từ thiện các địa phương, Chấu giúp khuân hàng tấn đồ, bằng hai người thường", bà Nhàn kể.
    [​IMG]

    Chấu đang được gia đình bà Nhàn ở Thanh Trì (Hà Nội) nuôi ăn ở. Là dân tộc thiểu số khó khăn, cô được miễn tiền học phí. Ảnh: Lệnh Thắng

    Hai năm rồi, nhiều đêm Chấu giật mình thức giấc giữa giấc mơ. Trong mơ cô thấy mình được sà vào lòng mẹ và cuộc sống gia đình không còn khó khăn nữa. "Đây là động lực duy nhất thôi thúc em cố gắng nhiều hơn", Chấu nói.
  17. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Hai năm trước, Sùng Thị Chấu (sinh năm 1999) mừng tủi nhận kết quả báo đỗ Đại học Luật Hà Nội với 28,5 điểm - là thí sinh duy nhất của toàn huyện Quản Bạ, Hà Giang có điểm thi đại học trên 20. Chia sẻ tin vui với gia đình, Chấu nhận lại nỗi buồn khôn tả vì bố mẹ "chẳng hiểu đỗ đại học là gì", anh trai thì bảo "đừng đi học nữa, ở nhà chăn dê thôi".

    Trong gia đình 10 con ở miền núi heo hút, bữa ăn sang trọng là mèn mén (bột ngô), thì việc Chấu "học hết lớp 12 là quá nhiều rồi, lo mà đi làm nương hay cưới chồng thôi". Chấu cố xin gia đình xuống Hà Nội vừa học đại học vừa đi làm, người mẹ cầm tay cô khóc: "Nhà mình chỉ ăn rau, còn đói cái bụng, bố mẹ không thể cho con đi học".

    [​IMG]


    Chấu là con thứ 5 trong gia đình có 10 anh chị em ở thôn Cán Hồ, xã Thái An, huyện Quản Bạ, Hà Giang. Bố mẹ cho chị em Chấu đi học phổ thông vì ở trường có cơm ăn. Ảnh: Lệnh Thắng.

    Tuyệt vọng, Chấu định đốt bỏ giấy báo nhập học và tập bằng khen đã sạm màu bởi khói than và bồ hóng, trong đó có giải 3 quốc gia môn Địa lý. Qua một đoàn từ thiện muốn trợ giúp, em nhận được cuộc điện thoại từ một người phụ nữ ở Hà Nội. Cuộc điện thoại kéo dài hơn chục phút đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời cô gái trẻ.

    Bà Ngô Thị Nhàn (Thanh Trì, Hà Nội) hay tin về hoàn cảnh của Chấu qua những người bạn đi từ thiện, đã bày tỏ muốn đón cô về ăn ở trong thời gian cô theo học trường Luật.

    "Chấu rụt rè, hiền lành, nhưng tôi nhận ra sự quyết tâm trong giọng nói của cháu. Chấu bằng tuổi con gái út của tôi. Việc nuôi thêm một đứa con gái cũng không quá to tát, chỉ thêm bát thêm đũa nên tôi đã quyết định đón cháu về", bà Nhàn nhớ lại. Sau này, Chấu luôn chăm chỉ khiến bà Nhàn không có lý do gì để hối hận với quyết định của mình.

    Đầu tháng 9/2017, Chấu xuống thủ đô. Bà Nhàn lo lắng khi sắc mặt của Chấu tái đi vì nhìn thấy dòng xe qua lại như mắc cửi. Cô bấu chặt tay bà mỗi lần sang đường, đứng đơ người không dám vào thang máy. Đoàn từ thiện nơi bà Nhàn hoạt động đã mua xe đạp điện cho Chấu đi học, nhưng thấy cảm xúc của cô, mọi người thống nhất để cô đi xe buýt.

    Từ cái bếp gas, tia nước từ vòi hoa sen, đến bữa cơm có thịt hoặc hải sản đều xa lạ với Chấu, đều khiến cô chạnh lòng vì nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em. "Nhà em chỉ mong có đủ mèn mén ăn qua mùa đông chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ có thịt, cá để ăn cả", Chấu rớm nước mắt kể.
    Hai năm trôi qua, Sùng Thị Chấu giờ đây trở thành cô sinh viên 20 tuổi năng nổ ở Khoa Luật tổng hợp, Đại học Luật Hà Nội. Cô tự tin tham gia thảo luận các môn học, khác hẳn vẻ ngoài rụt rè của một thiếu nữ vùng cao.
    "Giáo án của tôi tại lớp Chấu hay bị 'cháy' vì những câu hỏi hóc búa của em ấy", cô Nguyễn Thanh Hương, giảng viên khoa Khoa Lý luận chính trị, Đại học Luật Hà Nội, chia sẻ.

    Còn trong mắt bạn bè, Chấu chăm chỉ, ham học hỏi và luôn có những suy nghĩ đặc biệt. Ngoài giờ ở lớp, đi thư viện, cô thường mải đọc sách đến khi ngủ gục. Tháng 11/2018, Chấu được Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tặng bằng khen vì là một trong những học sinh, sinh viên tiêu biểu xuất sắc.
    [​IMG]

    Chấu cùng mẹ và các em trước ngôi nhà của gia đình ở Quản Bạ. Ảnh: NVCC.

    Ở nhà bà Nhàn, Chấu được dành phần lớn thời gian cho việc học. Dịp nghỉ lễ, bà ngỏ ý cho tiền Chấu về quê song cô không nhận vì sợ bà tốn kém.

    "Chấu nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và khỏe lắm, có những chuyến chúng tôi đi từ thiện các địa phương, Chấu giúp khuân hàng tấn đồ, bằng hai người thường", bà Nhàn kể.
    [​IMG]

    Chấu đang được gia đình bà Nhàn ở Thanh Trì (Hà Nội) nuôi ăn ở. Là dân tộc thiểu số khó khăn, cô được miễn tiền học phí. Ảnh: Lệnh Thắng

    Hai năm rồi, nhiều đêm Chấu giật mình thức giấc giữa giấc mơ. Trong mơ cô thấy mình được sà vào lòng mẹ và cuộc sống gia đình không còn khó khăn nữa. "Đây là động lực duy nhất thôi thúc em cố gắng nhiều hơn", Chấu nói.
  18. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Hai năm trước, Sùng Thị Chấu (sinh năm 1999) mừng tủi nhận kết quả báo đỗ Đại học Luật Hà Nội với 28,5 điểm - là thí sinh duy nhất của toàn huyện Quản Bạ, Hà Giang có điểm thi đại học trên 20. Chia sẻ tin vui với gia đình, Chấu nhận lại nỗi buồn khôn tả vì bố mẹ "chẳng hiểu đỗ đại học là gì", anh trai thì bảo "đừng đi học nữa, ở nhà chăn dê thôi".

    Trong gia đình 10 con ở miền núi heo hút, bữa ăn sang trọng là mèn mén (bột ngô), thì việc Chấu "học hết lớp 12 là quá nhiều rồi, lo mà đi làm nương hay cưới chồng thôi". Chấu cố xin gia đình xuống Hà Nội vừa học đại học vừa đi làm, người mẹ cầm tay cô khóc: "Nhà mình chỉ ăn rau, còn đói cái bụng, bố mẹ không thể cho con đi học".

    [​IMG]


    Chấu là con thứ 5 trong gia đình có 10 anh chị em ở thôn Cán Hồ, xã Thái An, huyện Quản Bạ, Hà Giang. Bố mẹ cho chị em Chấu đi học phổ thông vì ở trường có cơm ăn. Ảnh: Lệnh Thắng.

    Tuyệt vọng, Chấu định đốt bỏ giấy báo nhập học và tập bằng khen đã sạm màu bởi khói than và bồ hóng, trong đó có giải 3 quốc gia môn Địa lý. Qua một đoàn từ thiện muốn trợ giúp, em nhận được cuộc điện thoại từ một người phụ nữ ở Hà Nội. Cuộc điện thoại kéo dài hơn chục phút đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời cô gái trẻ.

    Bà Ngô Thị Nhàn (Thanh Trì, Hà Nội) hay tin về hoàn cảnh của Chấu qua những người bạn đi từ thiện, đã bày tỏ muốn đón cô về ăn ở trong thời gian cô theo học trường Luật.

    "Chấu rụt rè, hiền lành, nhưng tôi nhận ra sự quyết tâm trong giọng nói của cháu. Chấu bằng tuổi con gái út của tôi. Việc nuôi thêm một đứa con gái cũng không quá to tát, chỉ thêm bát thêm đũa nên tôi đã quyết định đón cháu về", bà Nhàn nhớ lại. Sau này, Chấu luôn chăm chỉ khiến bà Nhàn không có lý do gì để hối hận với quyết định của mình.

    Đầu tháng 9/2017, Chấu xuống thủ đô. Bà Nhàn lo lắng khi sắc mặt của Chấu tái đi vì nhìn thấy dòng xe qua lại như mắc cửi. Cô bấu chặt tay bà mỗi lần sang đường, đứng đơ người không dám vào thang máy. Đoàn từ thiện nơi bà Nhàn hoạt động đã mua xe đạp điện cho Chấu đi học, nhưng thấy cảm xúc của cô, mọi người thống nhất để cô đi xe buýt.

    Từ cái bếp gas, tia nước từ vòi hoa sen, đến bữa cơm có thịt hoặc hải sản đều xa lạ với Chấu, đều khiến cô chạnh lòng vì nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em. "Nhà em chỉ mong có đủ mèn mén ăn qua mùa đông chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ có thịt, cá để ăn cả", Chấu rớm nước mắt kể.
    Hai năm trôi qua, Sùng Thị Chấu giờ đây trở thành cô sinh viên 20 tuổi năng nổ ở Khoa Luật tổng hợp, Đại học Luật Hà Nội. Cô tự tin tham gia thảo luận các môn học, khác hẳn vẻ ngoài rụt rè của một thiếu nữ vùng cao.
    "Giáo án của tôi tại lớp Chấu hay bị 'cháy' vì những câu hỏi hóc búa của em ấy", cô Nguyễn Thanh Hương, giảng viên khoa Khoa Lý luận chính trị, Đại học Luật Hà Nội, chia sẻ.

    Còn trong mắt bạn bè, Chấu chăm chỉ, ham học hỏi và luôn có những suy nghĩ đặc biệt. Ngoài giờ ở lớp, đi thư viện, cô thường mải đọc sách đến khi ngủ gục. Tháng 11/2018, Chấu được Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tặng bằng khen vì là một trong những học sinh, sinh viên tiêu biểu xuất sắc.
    [​IMG]

    Chấu cùng mẹ và các em trước ngôi nhà của gia đình ở Quản Bạ. Ảnh: NVCC.

    Ở nhà bà Nhàn, Chấu được dành phần lớn thời gian cho việc học. Dịp nghỉ lễ, bà ngỏ ý cho tiền Chấu về quê song cô không nhận vì sợ bà tốn kém.

    "Chấu nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và khỏe lắm, có những chuyến chúng tôi đi từ thiện các địa phương, Chấu giúp khuân hàng tấn đồ, bằng hai người thường", bà Nhàn kể.
    [​IMG]

    Chấu đang được gia đình bà Nhàn ở Thanh Trì (Hà Nội) nuôi ăn ở. Là dân tộc thiểu số khó khăn, cô được miễn tiền học phí. Ảnh: Lệnh Thắng

    Hai năm rồi, nhiều đêm Chấu giật mình thức giấc giữa giấc mơ. Trong mơ cô thấy mình được sà vào lòng mẹ và cuộc sống gia đình không còn khó khăn nữa. "Đây là động lực duy nhất thôi thúc em cố gắng nhiều hơn", Chấu nói.
  19. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng - taxi tải thành hưng Trả lời phóng viên Dân Việt ngày 3.4, ông Trịnh Trung Hòa chia sẻ, chỉ trong vài ngày mà có đến 3 vụ nam thanh niên giết bạn gái rồi tự sát quả là đáng chua xót. Tuy nhiên đây không phải là câu chuyện mới, trước đó đã có không ít vụ “yêu không được thì giết” rất đáng buồn. Điều này cũng cho thấy, kỹ năng yêu đương của thanh niên Việt đang có vấn đề.

    Ông Hòa cũng chia sẻ thêm, các vụ án tình ái thường xảy ra ở 2 giai đoạn: tỏ tình và chia tay, đặc biệt là thời điểm chia tay. Do đó, thanh niên cần phải được hướng dẫn về kỹ năng yêu để tỏ tình thành công và chia tay suôn sẻ. Hiện nay, thanh niên yêu đương từ năm 17-18 tuổi, tuổi trung bình quan hệ tình dục lần đầu theo nghiên cứu cũng là hơn 19 tuổi, nhưng tuổi kết hôn trung bình tận 26-27 tuổi.

    Như vậy, mỗi bạn trẻ thường có trên dưới 10 năm để tự do yêu đương. Rất ít người trong khoảng 10 năm như vậy chỉ yêu một người và kết hôn được với người đó. Tuy nhiên, vẫn không ít bạn trẻ khi bước vào tình yêu lại nghĩ rằng, bạn trai (gái) đã yêu mình là thuộc về mình, không được thay đổi, nếu yêu người khác là phản bội, là phải trả giá. Cũng không thể ép buộc người khác yêu mình bằng dọa dẫm, bạo lực.

    “Do đó, thanh niên thời nay cần được dạy dỗ kỹ năng yêu đương để tỏ tình thành công và chia tay suôn sẻ, tránh làm tổn thương mình và người mình đã từng yêu” - ông Hòa nói.

    “Ngoài ra, qua tìm hiểu một số vụ giết người yêu rồi tự sát, tôi thấy điểm chung chính là quá trình chia tay quá cẩu thả, sơ sài khiến một bên bị sốc, không chấp nhận được, dẫn đến hành vi bùng phát bạo lực, sau đó lại hối hận bằng cách tự sát. Quá trình chinh phục, cưa cẩm, đầu tư cho tình yêu kể cả tình cảm, thời gian, tiền bạc, công sức có khi mất hàng năm trời, hoặc yêu nhau vài năm trời, đến lúc chia tay “cái xoẹt” rất phũ phàng như “không hợp”, “hết yêu”, có khi chỉ bằng một tin nhắn thì dễ gây tổn thương cho đối phương” - ông Hòa phân tích.

    Ngoài ra, không ít người để đối phương dễ dàng buông tay còn dùng không ít lời lẽ tàn nhẫn, khinh bỉ hạ thấp người mình đã từng yêu mà không biết điều đó dễ chọc giận đối phương. “Chinh phục mất cả năm thì chia tay cũng phải cả tháng chứ. Hơn nữa, còn phải dùng thái độ tôn trọng đối phương, thuyết phục để đối phương hiểu chia tay nhau là do không phù hợp, do tình cảm đã thay đổi, chứ không phải do anh ta (cô ta) kém cỏi… Chia tay cũng cần có văn hóa và cần một khoảng thời gian "thương lượng" để nửa kia không bị sốc” - ông Hòa nói thêm.

    Theo ông Hòa, xã hội Việt Nam đang thay đổi quá nhanh. Từ cái thời trai gái ngồi với nhau ven đường đã bị công an bắt đến thời tự do đưa nhau vào nhà nghỉ. Từ lúc cha mẹ cấm đoán yêu đương sớm, dạy con khư khư giữ trinh tiết đến nay chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua. Tuy nhiên, văn hóa nền về yêu đương, ứng xử trong cuộc sống lại vẫn cũ kỹ, không được giáo dục, hướng dẫn. Do đó, yêu vội, yêu nhanh, sống gấp nhưng khi xảy ra chuyện bạn trẻ lại thiếu kiến thức, yếu kỹ năng ứng xử, dễ dẫn đến các suy nghĩ tiêu cực hoặc bột phát những hành vi gây tổn thương cho mình và người yêu.

    “Các vụ án cho thấy, bạn trẻ ngày nay đang yêu kiểu thế kỷ 21 mà lại ghen tuông, chia tay như thời trung cổ” - ông Hòa chua xót.

    Để có được các kỹ năng mềm, theo ông Hòa, trách nhiệm thuộc về xã hội, nhà trường, gia đình mà bố mẹ đóng vai trò quan trọng. “Đừng chỉ hô hào con học tốt, học giỏi, biết kiếm tiền nhiều mà hãy dạy con kỹ năng yêu đương, từ cách tỏ tình, nuôi dưỡng tình yêu, cư xử trân trọng bạn gái và nếu như hết yêu hãy chia tay lịch sự, nếu không yêu hãy từ chối chân thành…”, ông Hòa khuyến cáo.


    Ngày 1.4, Công an huyện Thủy Nguyên (Hải Phòng) đã xác nhận một vụ nam thanh niên dùng dao đâm bạn gái, sau đó tự đâm mình và uống thuốc diệt cỏ để tự tử. Nạn nhân được xác định là Đinh Thị Thu H (SN 1996), quê quán xã Thủy Triều, huyện Thủy Nguyên, Hải Phòng đã tử vong. Còn hung thủ là Chu Văn H (SN 1991, quê quán tại xã Lập Lễ, Huyện Thủy Nguyên, được người dân đưa đi cấp cứu. Xác định nguyên nhân ban đầu là mâu thuẫn tình cảm.

    Lực lượng chức năng có mặt tại vụ giết bạn gái rồi tự sát tại Tp Thái Nguyên đêm 2.4. Ảnh IT

    Cùng ngày 1.4, tại Tp Ninh Bình cũng đã xảy ra một vụ nam thanh niên dùng vật sắc nhọn tấn công cô gái đến chết và tự sát. Nạn nhân tử vong là chị Trần Thị T. H. (25 tuổi) trú tại huyện Kim Sơn. Chị H. đang công tác tại một ngân hàng chi nhánh ở thành phố Tam Điệp, Ninh Bình. Đối tượng đâm chị H. là Phạm Văn N. (31 tuổi) người cùng huyện, làm lái xe tự do, đã được đưa đi cấp cứu. Được biết, chị H. và N. đã yêu nhau một thời gian nhưng đã chia tay.

    Tối 2.4, Tại tổ 4, phường Tân Thịnh, thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên.một cặp nam nữ được cho là người yêu của nhau đã xảy ra cãi vã trong phòng trọ. Sau đó, nam thanh niên nghi đã lấy dây thừng thắt cổ và dùng dao đâm bạn gái đến tử vong. Sau đó thanh niên này tiếp tục dùng dây thừng treo cổ tự tử trong phòng trọ. Được biết, cô gái sinh năm 2000 quê ở Sóc Sơn (Hà Nội), sinh viên của Đại học Thái Nguyên, cả 2 cùng thuê trọ trên địa bàn phường Tân Thịnh.

  20. thamhminh525

    thamhminh525 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    2,990
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $24,463.01
    chuyển nhà thành hưng hà nội Hai năm trước, Sùng Thị Chấu (sinh năm 1999) mừng tủi nhận kết quả báo đỗ Đại học Luật Hà Nội với 28,5 điểm - là thí sinh duy nhất của toàn huyện Quản Bạ, Hà Giang có điểm thi đại học trên 20. Chia sẻ tin vui với gia đình, Chấu nhận lại nỗi buồn khôn tả vì bố mẹ "chẳng hiểu đỗ đại học là gì", anh trai thì bảo "đừng đi học nữa, ở nhà chăn dê thôi".

    Trong gia đình 10 con ở miền núi heo hút, bữa ăn sang trọng là mèn mén (bột ngô), thì việc Chấu "học hết lớp 12 là quá nhiều rồi, lo mà đi làm nương hay cưới chồng thôi". Chấu cố xin gia đình xuống Hà Nội vừa học đại học vừa đi làm, người mẹ cầm tay cô khóc: "Nhà mình chỉ ăn rau, còn đói cái bụng, bố mẹ không thể cho con đi học".

    [​IMG]


    Chấu là con thứ 5 trong gia đình có 10 anh chị em ở thôn Cán Hồ, xã Thái An, huyện Quản Bạ, Hà Giang. Bố mẹ cho chị em Chấu đi học phổ thông vì ở trường có cơm ăn. Ảnh: Lệnh Thắng.

    Tuyệt vọng, Chấu định đốt bỏ giấy báo nhập học và tập bằng khen đã sạm màu bởi khói than và bồ hóng, trong đó có giải 3 quốc gia môn Địa lý. Qua một đoàn từ thiện muốn trợ giúp, em nhận được cuộc điện thoại từ một người phụ nữ ở Hà Nội. Cuộc điện thoại kéo dài hơn chục phút đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời cô gái trẻ.

    Bà Ngô Thị Nhàn (Thanh Trì, Hà Nội) hay tin về hoàn cảnh của Chấu qua những người bạn đi từ thiện, đã bày tỏ muốn đón cô về ăn ở trong thời gian cô theo học trường Luật.

    "Chấu rụt rè, hiền lành, nhưng tôi nhận ra sự quyết tâm trong giọng nói của cháu. Chấu bằng tuổi con gái út của tôi. Việc nuôi thêm một đứa con gái cũng không quá to tát, chỉ thêm bát thêm đũa nên tôi đã quyết định đón cháu về", bà Nhàn nhớ lại. Sau này, Chấu luôn chăm chỉ khiến bà Nhàn không có lý do gì để hối hận với quyết định của mình.

    Đầu tháng 9/2017, Chấu xuống thủ đô. Bà Nhàn lo lắng khi sắc mặt của Chấu tái đi vì nhìn thấy dòng xe qua lại như mắc cửi. Cô bấu chặt tay bà mỗi lần sang đường, đứng đơ người không dám vào thang máy. Đoàn từ thiện nơi bà Nhàn hoạt động đã mua xe đạp điện cho Chấu đi học, nhưng thấy cảm xúc của cô, mọi người thống nhất để cô đi xe buýt.

    Từ cái bếp gas, tia nước từ vòi hoa sen, đến bữa cơm có thịt hoặc hải sản đều xa lạ với Chấu, đều khiến cô chạnh lòng vì nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em. "Nhà em chỉ mong có đủ mèn mén ăn qua mùa đông chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ có thịt, cá để ăn cả", Chấu rớm nước mắt kể.
    Hai năm trôi qua, Sùng Thị Chấu giờ đây trở thành cô sinh viên 20 tuổi năng nổ ở Khoa Luật tổng hợp, Đại học Luật Hà Nội. Cô tự tin tham gia thảo luận các môn học, khác hẳn vẻ ngoài rụt rè của một thiếu nữ vùng cao.
    "Giáo án của tôi tại lớp Chấu hay bị 'cháy' vì những câu hỏi hóc búa của em ấy", cô Nguyễn Thanh Hương, giảng viên khoa Khoa Lý luận chính trị, Đại học Luật Hà Nội, chia sẻ.

    Còn trong mắt bạn bè, Chấu chăm chỉ, ham học hỏi và luôn có những suy nghĩ đặc biệt. Ngoài giờ ở lớp, đi thư viện, cô thường mải đọc sách đến khi ngủ gục. Tháng 11/2018, Chấu được Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tặng bằng khen vì là một trong những học sinh, sinh viên tiêu biểu xuất sắc.
    [​IMG]

    Chấu cùng mẹ và các em trước ngôi nhà của gia đình ở Quản Bạ. Ảnh: NVCC.

    Ở nhà bà Nhàn, Chấu được dành phần lớn thời gian cho việc học. Dịp nghỉ lễ, bà ngỏ ý cho tiền Chấu về quê song cô không nhận vì sợ bà tốn kém.

    "Chấu nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và khỏe lắm, có những chuyến chúng tôi đi từ thiện các địa phương, Chấu giúp khuân hàng tấn đồ, bằng hai người thường", bà Nhàn kể.
    [​IMG]

    Chấu đang được gia đình bà Nhàn ở Thanh Trì (Hà Nội) nuôi ăn ở. Là dân tộc thiểu số khó khăn, cô được miễn tiền học phí. Ảnh: Lệnh Thắng

    Hai năm rồi, nhiều đêm Chấu giật mình thức giấc giữa giấc mơ. Trong mơ cô thấy mình được sà vào lòng mẹ và cuộc sống gia đình không còn khó khăn nữa. "Đây là động lực duy nhất thôi thúc em cố gắng nhiều hơn", Chấu nói.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.