Hot sexy porn projects, daily updates

Thảo luận trong 'Cửa hàng, mặt bằng' bắt đầu bởi yvonnecb3, 26/1/19.

  1. Tỉnh/Thành:

  2. Tình trạng:

  3. Giá bán:

    0 VNĐ
  4. Điện thoại:

    82845838173
  5. Địa chỉ:

  6. Thông tin:

    26/1/19, 485 Trả lời, 4,733 Đọc
  1. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  2. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  3. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  4. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  5. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  6. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  7. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  8. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  9. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  10. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  11. himhthanh664

    himhthanh664 Active Member

    Tham gia:
    3/3/19
    Bài viết:
    5,634
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $33,083.77
    chuyển nhà thành hưng Gần đây, đọc nhiều tin tức về những người cờ bạc đến tán gia bại sản mà lòng tôi càng thêm nặng trĩu. Tôi 33 tuổi, vốn dĩ là người phụ nữ biết thu vén, hết lòng với gia đình. Chồng tôi tốt tính, khéo ngoại giao, chăm kiếm tiền lo cho gia đình và có năng lực. Từ khi cưới đến nay, thu nhập của anh không ngừng tăng lên, hiện giờ gấp 4 lần tôi. Anh vốn hào phóng, không giỏi giữ tiền và chi tiêu nên tin tưởng kiếm được bao nhiêu đều giao hết tay hòm chìa khóa cho vợ chủ động thu chi. Chúng tôi đã mua được chung cư trả góp, có một gái một trai. Dù cũng có lúc vợ chồng tranh cãi giận hờn nhưng luôn yêu nhau. Cuộc sống cứ thế trôi qua mà không phải quá lo lắng về kinh tế.

    Nghĩ về quá khứ mà lòng tôi đau xót, giá như tôi biết an phận và tiếp tục làm tốt vai trò quán xuyến của người phụ nữ trong gia đình thì đời đẹp biết bao. Nhưng không, tôi bắt đầu rơi vào hố sâu từ đầu năm ngoái, khi dấn thân vào trò may rủi trên mạng lúc nào không hay. Từ chơi thử miễn phí, thấy dễ ăn rồi nạp ít tiền và thắng, rồi chẳng may thua lại nạp nhiều thêm để gỡ, rồi lại thua... Cái vòng luẩn quẩn nhưng tôi cứ u mê lao đầu vào với niềm tin mãnh liệt sẽ thắng, sẽ có tiền trả hết nợ nhà trước hạn, cho con học trường tốt, đỡ đần chồng bớt lo lắng gánh nặng kinh tế... Thực tế chỉ là cay đắng, là những đêm mất ngủ để chơi và cay cú, trong khi nhẽ ra tôi nên nằm ngủ êm ấm cạnh chồng con.

    Rồi chồng tôi cũng biết khi tôi khóc thú tội, báo đã tiêu hết sạch tiền. Lần đầu anh không trách mắng gì nhiều, chỉ nhắc nhở tôi hãy nhớ lấy làm bài học. Chồng lại phải đi xoay tiền làm thêm để đập vào cho tôi. Nhưng lại có lần thứ 2 và lần thứ 3... Tôi còn giấu chồng để chơi vì lỡ hứa sẽ không chơi nữa. Thực sự tôi thấy mình tồi tệ, chưa bao giờ nhân cách đi xuống như thế. Tôi không dám thống kê mình đã đốt đi theo cờ bạc trong năm ngoái hết bao nhiêu, nhưng phải trên trăm triệu. Vì chuyện này mà tôi làm chồng đau buồn rất nhiều, thậm chí hai đứa đã cận kề ly hôn, nhưng vì thương tôi - người vợ ngu ngốc, cuối cùng anh vẫn đứng ra trả hết số nợ và giữ im lặng không kể với ai để giữ thể diện cho tôi. Vậy là cả năm ngoái chúng tôi không để dư được đồng nào. May mắn là đến Tết âm lịch, với tiền thưởng của cả hai thì chúng tôi trả hết số nợ, bắt đầu tiết kiệm lại từ con số 0.

    Năm nay, tôi đã thề với lòng sẽ không chơi nữa, chi tiêu tiết kiệm để bù lại một năm lãng phí. Trải qua 3 tháng đầu năm, chúng tôi để ra được 5 chỉ vàng, 10 triệu tiền mặt, còn dư dả đặt trước vé đi biển cho cả nhà mùa hè. Đến lúc này không hiểu sao sự u mê trong tôi trở lại. Một ngày, tôi lại nạp 10 triệu tiền tiết kiệm vào chơi, sau vài ngày ăn lên, tâm trạng đang vui mừng thì một phút quá tay tôi thua sạch. Tôi lại rút 40 triệu tiền trong thẻ tín dụng của chồng để chơi với suy nghĩ đánh lớn thì mới nhanh gỡ lại. Sau một tuần, 40 triệu bay hết. Đến lúc này tâm trạng tôi thật sự cuống cuồng vì không biết phải làm sao để kiếm tiền và trả lại vào thẻ cho chồng. Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu. Tôi bán nốt 5 chỉ vàng, nhưng vận may không mỉm cười với tôi.

    Khi viết những dòng này, tôi nhẩm tính chỉ trong hơn chục ngày, tôi đã nướng đi gần 70 triệu. Khi chơi say, thấy tiền chỉ là những con số vô tri, đến khi tỉnh lại mới thấm đó là những giọt mồ hôi, nước mắt, là công sức lao động của chồng và chính mình. Tôi ân hận và đau đớn vô cùng. Lúc này tôi vẫn chưa thú nhận với chồng hay bất kỳ ai, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì? Nếu nói ra chắc chắn chồng tôi sẽ sốc vô cùng, có thể hạnh phúc gia đình không giữ được. Tôi khát khao trở về là mình của trước kia. Tôi sẽ từ bỏ vĩnh viễn trò đỏ đen này. Nhưng mọi người đều nói dính vào cái này như kẻ nghiện, sớm muộn rồi cũng tái. Thực tế tôi từng như thế, nên tôi còn hoài nghi chính mình. Có lẽ tôi nên chủ động giải thoát cho người chồng tốt của mình, dù yêu anh nhiều? Nhưng còn hai con thơ, nghĩ đến thấy lòng đau như cắt. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên thực sự, nhất là những bạn đã bỏ hẳn được cờ bạc. Tôi xin cảm ơn. taxi tải thành hưng
  12. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  13. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  14. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  15. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  16. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  17. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  18. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  19. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng
  20. baothanhy48

    baothanhy48 Active Member

    Tham gia:
    4/3/19
    Bài viết:
    4,657
    Đã được thích:
    0
    Credit:
    $31,005.38
    chuyển nhà thành hưng 10 năm trước, A Minh có lẽ không thể nghĩ được rằng, vì một cuộc cãi vã liên quan đến tranh chấp đất đai với nhà hàng xóm, anh không những không xây được nhà mà còn đánh mất cả tình yêu.

    Nguồn cơn sự việc là khi sửa nhà, nhà A Minh và hàng xóm không đạt được đồng thuận khi vạch ra đường ranh giới giữa hai nhà. Nhà hàng xóm muốn chiếm đoạt thêm chút đất nên khi xây nhà, họ cố tình nhích sang nhà A Minh, chiếm dụng một chút đường đi chung.

    A Minh tất nhiên không chấp nhận việc này, anh gọi mọi người đến xem dấu mốc được tổ tiên nhà mình chôn vài đời nay dưới đất. Thế nhưng những người xung quanh đều cảm thấy đây chỉ có vài cm đất, cũng không thể khiến anh giàu có hơn là bao nên họ khuyên A Minh nên bỏ qua.

    Nhà hàng xóm xây cũng đã xong nhưng A Minh không dễ dàng cho mọi chuyện trôi qua như vậy. Anh không cam tâm, quyết định dùng những dấu mốc mà tổ tiên mình đã đánh dấu trước kia để đi kiện, đòi lại vài cm đất.

    Và như thế, kế hoạch định xây nhà ban đầu của anh ta cũng vì bao nhiêu năm cố chấp, thường xuyên càm ràm, không cam tâm cho không hàng xóm mà chưa thực hiện được.

    Thời gian lâu dần, bạn gái của A Minh cũng cảm thấy khó chịu với sự càm ràm của anh ta, thêm chuyện hôn sự vì nhà cửa chưa xây mà bị trì hoãn, cuối cùng hai người chia tay.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa.
    Cho đến bây giờ, anh ta lại bắt đầu đi tìm bạn gái, ngày ngày làm phiền cô với mục đích mong cô quay lại.

    Cuộc đời một thanh niên từ đó chìm vào một vòng luẩn quẩn phiền toái không thoát ra được.

    Trải nghiệm của A Minh cho chúng ta 3 bài học cần phải nhớ, để tránh rước phiền hà vào người.

    1. Gặp kẻ không ra gì, nên nhanh chóng loại bỏ họ ra khỏi cuộc đời mình

    Hầu hết những tổn thương đều chỉ có tính chất 1 lần, thế nhưng vì có được sự cho phép, chấp niệm của bạn mà nó mới trở nên giống như một lưỡi cưa, không ngừng kéo đi kéo lại trong tim bạn. Mà người cầm lưỡi cưa đó không chịu bỏ xuống đó thực ra chính là bản thân bạn.

    Một người đủ thông minh và tỉnh táo sẽ hiểu: Những kẻ không ra gì, những việc không ra gì đều là họa hại, chúng không đáng để ta hao tâm tổn sức.

    2. Gặp chuyện không vừa ý, tốt nhất là nhanh chóng để nó trôi vào dĩ vãng

    Thứ có hại nhất với con người chính là sự oán hận và tự giằn vặt. Oán hận khiến chúng ta dùng năng lượng độc hại nhắm vào người khác còn trong khi giằn vặt giống như một họng súng bị bẻ ngược, nhắm thẳng vào bản thân chúng ta với những cảm xúc tồi tệ.

    Chỉ vì những việc vặt vãnh không đáng bận tâm như đi chợ bị người bán hàng cân thiếu mất một hai lạng rau, đi xe bị lái xe tính đắt mất vài nghìn đồng… mà để trong đầu cả ngày dẫn đến bực tức, u uất, thật không đáng chút nào.

    Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bắt đầu phản tỉnh lại từng hành động lời nói của mình hằng ngày, mới thấy thật dại dột.

    Sống trên đời, những việc bất lợi, những việc chẳng ra sao chúng ta gặp phải không hề ít. Thế nhưng cứ loanh quanh suy nghĩ đến những việc đó, chỉ khiến chúng ta càng lúc càng lún sâu vào một vòng luẩn quẩn mà thôi.

    Có rất nhiều việc đã qua thì cứ để nó qua, tại sao người khác đã quên rồi mà bạn cứ giữ mãi trong lòng, dồn nén giận dữ đến mức hồ đồ.

    Nếu như nhìn thấu đạo lý này, bạn sẽ thấy trên đời này, chẳng có mấy việc đáng để ta phải đau đầu, bực tức hay giận dữ. Hãy chú ý đến tâm trạng và sức khỏe của mình, đó mới là những thứ đáng để bạn quan tâm hơn!

    3. Buông bỏ mới có thể tiến về phía trước một cách vững vàng hơn

    Tinh thần và thể chất của chúng ta nên dành cho những việc quan trọng – đó là những việc có lợi cho sự phát triển lâu dài, giúp bạn trở nên đàng hoàng hơn, thành công hơn.

    Đó cũng chính là ý nghĩa của câu nói cổ xưa của Trung Quốc: Tướng quân có kiếm, không dùng để giết ruồi; tướng quân lên đường, không đuổi thỏ con.

    Có rất nhiều việc đã qua hãy cứ để nó qua, buông bỏ bạn sẽ tiến về phía trước một cách nhẹ nhõm và vững bước hơn.

    Nhà văn Phùng Đường của Trung Quốc từng nói: Thời gian quá ít, trong khi những việc thú vị lại quá nhiều, từ góc độ tôn trọng sinh mệnh, chúng ta không nên mất thời gian vào những việc vặt vãnh hay những người không đáng để bận tâm! taxi tải thành hưng

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.